NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 404

Một đám người nhìn bầu trời đen sì không có một ngôi sao, im lặng

không nói gì.

Còn mỗi Quân Hoằng phối hợp: “Ngắm được sao?”

Diệp Lạc cười: “Đương nhiên, nhìn thấy mỹ nhân tu hoa bế nguyệt, cho

nên bây giờ trời mới đen như vậy chứ. Mặt trăng tự thấy xấu hổ nên chạy
mất rồi.”

Phong Gian Ảnh nháy nháy mắt, rốt cuộc là mỹ nhân thế nào? Vì sao

ngay cả một nữ nhân hắn cũng không nhìn thấy? Hay là nội lực của công tử
đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, có thể nhìn thấy ngoài trăm dặm
trong bóng đêm?

Diệp Lạc cười cười, ánh mắt nhìn sang Quân Phúc: “Nghe nói Hồng Tụ

Quận chúa của Vương phủ có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, hôm nay
nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!”

Lúc này cho dù Quân Phúc là người trầm ổn cũng có chút không khống

chế được: “Diệp Thị Lang nói chuyện phải cẩn thận, Quận Chúa là kim chi
ngọc diệp, không phải người ngoài tùy tiện là gặp được.”

Ngón tay thanh mảnh của Diệp Lạc giơ ra, cười như một đóa hoa: “À?

Ôn tuyền bên kia không phải là của Quận Chúa sao? Xem ra đúng là Diệp
Tri nhìn lầm rồi. Hôm nay Diệp Tri đang xem tử vi, chợt thấy một nữ tử
mặc hồng y vội vàng đi tới ôn tuyền kia, còn tưởng là Quận Chúa cơ. Ai
nha, nhìn lầm rồi, thật là có lỗi mà.”

“Làm càn!” Quân Phúc hoảng sợ biến sắc: “Ngươi, ngươi.......” Ngươi

hai câu, cuối cùng không nói được nữa.

Quân Hoằng hiểu ra, im lặng đứng bên không hề hé răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.