NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 458

Nàng dịu dàng đoan trang, đúng là người phù hợp làm Hoàng Hậu,

nhưng tay hắn như nặng ngàn cân, không nâng nổi, phượng vấn ở trong
lòng bàn tay hắn nóng lên, hắn lại như sợ đánh mất không dám động.

Hắn đứng rất lâu, lâu đến mức Chiêm Xuân phải đi ra, nhỏ giọng nhắc

nhở: “Hoàng Thượng!”

Quân Hoằng giống như bị người làm kinh động, mạnh mẽ nhìn lên.

Chiêm Xuân chỉ tay hắn: “Hoàng Thượng, ngài nên tuyển Hoàng Hậu.”

Quân Hoằng lại một lần nữa nhìn về phía Tô Uyển Nhi, duyên dáng yêu

kiều, xinh đẹp tuyệt trần, nhưng vì sao, tay hắn không thể giơ ra được? Ánh
mắt của hắn, lướt qua người nàng, hơi hơi nghiêng người, nhìn về phía kia.

Diệp Lạc ngồi đó, ánh mắt chạm vào nhau.

Quân Hoằng nhìn nàng, như có mây mù, không nhìn rõ vẻ mặt nàng.

Nhưng không biết vì sao, sự bi thương trong lòng cứ như vậy nhảy lên, đem
toàn bộ sự vui vẻ, kiêu ngoại vì hôm nay đăng cơ rơi sạch.

Không phải như thế, không nên như vậy! Trong đầu có một giọng nói

kêu gào, ngăn cản hắn giơ tay ra.

Hắn hít sâu một hơi, bỗng nhiên xoay người, đi về phía Diệp Lạc.

“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng!” Chiêm Xuân cả người toàn mồ hôi,

chạy theo hắn.

Quân Hoằng mắt điếc tai ngơ, đi vừa vội vừa nhanh, Diệp Lạc thấy rõ vẻ

mặt của hắn, trong lòng rùng mình, vội vàng quỳ xuống: “Hoàng Thượng.”

Quân Hoằng đi đến nàng trước mặt, ngực dồn dập phập phồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.