NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 475

phải ép hắn (Diệp Lạc) xuống chứ. Nếu lúc đó hắn làm vậy, có khi bây giờ
hắn (Diệp Lạc) sẽ không bị cảm.

“Thái y, lại đây bắt mạch.”

Thái y mang theo cái hòm thuốc tới, Dịch Kinh Hồng tiến lên, Phong

Gian Ảnh vội vàng giữ hắn lại, nháy nháy mắt, Dịch Kinh Hồng liền dừng
lại, đứng yên sau lưng Quân Hoằng.

Thái y ngồi bên giường ngồi, tay Diệp Tri giơ ra ngoài.

Sắc mặt Diệp Lạc kì quái nhìn thái y bắt mạch, tiếp tục tiếp tục, trên trán

đầy mồ hôi.

Hồi lâu, hắn buông tay Diệp Tri, quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt sợ hãi:

“Hoàng Thượng, mạch của Diệp Thị Lang rất nhẹ, là bệnh trầm trọng, thần
vô năng.”

“Vô năng cái gì?” Giọng Quân Hoằng nhất thời thay đổi.

“Xin Hoàng Thượng tha mạng.” Người mù cũng nhìn ra được Hoàng

Thượng rất coi trọng Diệp Thị Lang, lúc này, thái y rất hối hận vì sao mình
lại bị Hoàng Thượng chọn đến Diệp phủ.

“Nói rõ ràng cho Trẫm, bằng không, lập tức kéo ra ngoài chém.”

Thái y nghiến răng: “Dược không có tác dụng, thời gian không dài.”

Mọi người trong phòng không kịp phản ứng, chỉ thấy hoa mắt, Quân

Hoằng đã muốn chạy về phía giường: “Diệp Tri.“ Hắn xốc màn lên, vỗ mặt
Diệp Lạc: “Vì sao ngươi không nói gì?”

Trước mặt hắn, Diệp Tri vẫn luôn trò chuyện vui vẻ, mọi chuyện tính

toán kỹ càng, hắn chưa từng nghĩ đến, Diệp Tri khiến hắn an tâm, tính toán
khắp nơi vì hắn lại mắc bệnh nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.