NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 677

Quân Hoằng ho một tiếng: “Việc này cứ vậy đi, mời đặc sứ về chuẩn bị

trước, mai lâm triều chúng ta trao đổi quốc thư, được không?”

Huyền Tư ngàn ân vạn tạ lui xuống.

Diệp Lạc chậm chạp uống trà, bỗng nhiên nhận thấy được ba, à không,

cả Chiêm Xuân nữa, tổng cộng là bốn ánh mắt hoài nghi đồng loạt nhìn
nàng: “Làm sao thế?” Nàng không hiểu hỏi.

“Chỗ Thương Vụ Môn kia có cái gì?” Dịch Kinh Hồng hỏi đầu tiên, tiểu

thư nhà hắn không cần vàng bạc, lại đi lấy một ngọn núi, nhất định là có
mưu đồ.

Diệp Lạc lúc này mới dừng lại, nhìn Quân Hoằng: “Ngươi cũng không

biết?”

Quân Hoằng lắc đầu.

Diệp Lạc xoa xoa mi tâm: “Thế sao vừa rồi Hoàng Thượng vẫn phối hợp

với ta?”

Quân Hoằng trả lời thản nhiên: “Không phải là ngươi muốn à?” Sau đó

mới hỏi: “Sao ngươi lại muốn nó?”

Diệp Lạc nuốt nước miếng, lại nhìn Tô Thành: “Đại học sĩ, ngài cũng

không biết à?”

Tô Thành vuốt râu: “Lão phu biết ngươi sẽ không chịu thiệt.”

Diệp Lạc rốt cục che trán: “Ta cảm thấy chỗ đó phong cảnh không tệ,

thế thôi.”

Quân Hoằng chỉ nhìn nàng một cái: “À” một tiếng, không hỏi gì nữa.

Dịch Kinh Hồng ngồi thẳng người, rũ mắt xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.