NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 707

một thần tử. Còn nếu bảo Diệp Tri nói đúng, thì sẽ phải đứng về phía tham
chiến. Nhất thời hắn lâm vào tình huống tiến thối lưỡng nan. Hắn im lặng
một lát rồi nói: “Lời Diệp Tướng nói, quả thực có vài phần đạo lý.”

Sắc mặt Diệp Lạc tốt hơn một chút: “Nếu đã như vậy thì để Thất Vương

Gia giải thích cho Thượng Thư Đại Nhân sau vậy. Chứ với lời vừa rồi của
Trương đại nhân thì vi thần có giải thích tiếp cũng chỉ lãng phí thời gian của
mọi người thôi.”

Trương Đài Minh nắm chặt nắm đấm, lúc hắn còn đang nhịn cơn giận

thì Diệp Lạc lại quay sang phía hắn: “Lại nói đến quân sự. Uy Viễn Tướng
Quân có gửi tin về và việc đã được trình lên. Ngươi phải xem xét cẩn thận
đấy.”

“Đương nhiên rồi.”

“Thật sao? Nếu đã nghiên cứu rồi mà còn không hiểu ra được thì chỉ có

thể nói là thái độ của ngươi đoan chính nhưng năng lực lại có hạn.”

“Diệp Tri, ngươi…….” Trương Đài Minh tức đến nỗi gân xanh nổi đầy

trên trán, thịt trên mặt cũng rung lên.

“Trương Đài Minh. Ngươi làm càn, dám hô thẳng tên Thừa tướng, ngươi

không biết là vai vế khác biệt sao?” Diệp Lạc không nhường chút nào, nhìn
chằm chằm hắn: “Thật buồn cười. Ngươi mà cũng dám tự xưng là lão tướng
sa trường, trọng thần trong triều sao? Thật là buồn cười.”

“A!” Trương Đài Minh gào lên một tiếng, hai mắt trợn lên, giơ tay đấm

về phía Diệp Lạc.

Việc này xảy ra quá đột ngột, đợi mọi người phản ứng lại thì Diệp Lạc

đã bị đánh lùi về sau vài bước. Má trái sưng vù, khóe miệng chảy máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.