NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 281

Năm 1997, Vương Tuệ ngồi bàn phía trên tôi, cô ấy mặc áo sơ mi kẻ

ca-rô, tóc cắt ngắn đến mang tai.

Một hôm cô nói với tôi, cô thầm yêu một người. Tôi hỏi: ai thế. Cô

bảo: cậu đoán thứ xem.

Lớp chuyên ban xã hội của tôi có tổng cộng mười tám bạn nam. Tôi

kể tên mười bảy người đều không phải, vậy chỉ còn tôi mà thôi. Tôi hồi hộp
lắm, tim đập loạn lên. Mặc dù cô ấy quê mùa, cục mịch, nhưng tuổi trẻ mà,
ai được tỏ tình mà lòng không phơi phới hát ca.

Cô ấy ngập ngừng một lát, nói là Viên Hâm lớp bên cạnh.

Đừng đùa! Lớp bên cạnh à?

Băng rôn chào mừng Hồng Kông được trả về Trung Quốc treo trên

cổng chính của trường.

Ngày 1 tháng 7, chúng tôi tổ chức cuộc thi hùng biện với chủ đề Tổ

quốc ơi, tôi đã trở về. Cả tôi và Vương Tuệ đều tham gia. Hơn bốn mươi thí
sinh tập trung trong hội trường để nghe phát biểu động viên trước cuộc thi.
Chủ tịch hội sinh viên Viên Hâm bước lên bục, trò chuyện với chúng tôi.

Cậu ta đến bên Vương Tuệ, cau mày, nói:

- Tuệ Tử, tham gia thi hùng biện bạn nên chú ý đến cách ăn mặc một

chút.

Tuệ Tử thoáng sững sờ, cô ấy buồn bã nói:

- Thế này là chú ý lắm rồi đấy.

Cô ấy chỉ có vài chiếc sơ mi kẻ ca-rô, mức độ cao nhất của việc “chú

ý” chỉ có thể là giặt cho nó sạch sẽ, tinh tươm mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.