NGÀY CỦA KIẾN - Trang 425

Con tàu mối đi đầu mắc cạn trên một bãi cát sỏi phủ rêu xanh. Hệ

động thực vật ở đây nom chẳng giống ở những nơi quen thuộc cả.
Những con mòng bốc mùi bùn lầy quay vòng vòng giữa đám muỗi và
chuồn chuồn. Những loài cây dường như vừa mới được trồng, chẳng
thấy rễ đâu hết. Hoa chúng co lại, lá chúng rủ thành từng búi. Dưới
lớp tảo, đất rất cứng. Bị bọt sóng gặm nhấm, đá lỗ chỗ những lỗ tổ ong
và nom như một mớ bọt biển đen ngòm.

Càng ở xa, đất càng tơi xốp và giữa mảnh đất là một cây keo

cornigera non ngự trị. Chắc chắn nó nảy mầm từ một hạt được gió
cuốn đi và tình cờ hạ cánh lên hòn đảo này. Nước, đất, không khí, chỉ
ba yếu tố ấy là đủ để mang sự sống đến cho cái cây. Thế nhưng vẫn
thiếu một yếu tố nữa để giúp nó tăng trưởng: kiến. Bao lâu nay, trong
gen nó đã có sẵn quy định hôn phối giữa nó với loài kiến.

Nó đợi loài kiến đã hai năm nay. Biết bao người anh em

cornigera của nó từng bỏ lỡ cuộc gặp định mệnh này! Nó phải gián
tiếp biết ơn các Ngón Tay. Kể cả các Ngón Tay từng khắc lên vỏ nó
câu “Gilles yêu Nathalie”, vết sẹo khiến nó phải chịu bao đau đớn!

Đột nhiên 103 rùng mình. Sừng sững giữa hòn đảo là một vật

khiến nó nhớ lại những kỷ niệm quá ư cụ thể. Mảnh đất nhô ra này...
phải, đó có thể không phải tình cờ. Chắc đúng là nó. Tòa tháp trên
đỉnh tròn đầy lỗ. Điều bất thường đầu tiên họ từng nhận thấy ở xứ sở
màu trắng. Không thông báo gì, nó rời nhóm và đi ra sờ nắn. Thật
cứng và trong suốt, bên trong còn có một loại bột trắng nữa. Chính xác
giống lần gần đây nhất.

Lũ mối lính lại gần nó. Tiếp xúc râu.

Chuyện gì xảy ra vậy? Sao 103 lại rời nhóm?

103 giải thích rằng vật này là thứ gì đó rất quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.