của bầy yêu tinh ngẫu hứng làm ra từ một mảnh thủy tinh siêu nhỏ. Về
phần mình, Arthur kết nối với một chiếc máy quay. Nhờ vậy, mọi người có
thể theo dõi ca phẫu thuật qua màn hình ti vi.
Rất nhiều con kiến robot sửa chữa đã diễu qua mặt bàn phẫu thuật,
nhưng vừa nãy là con kiến thật đầu tiên được đặt lên bàn trong tư thế tồi tệ.
- Máu!
- Máu.
- Thêm máu nữa!
Để cứu 103, cần phải giết bốn con kiến thật để lấy đủ số máu cần thiết
cho việc truyền. Họ không hề đắn đo gì. 103 là con kiến độc nhất vô nhị và
xứng đáng nhận sự hy sinh của vài đồng loại của nó.
Để thực hiện các ca truyền máu siêu nhỏ này, Arthur phải mài một cái
kim siêu nhỏ rồi cắm nó vào chỗ mềm trên khớp chân sau bên trái của con
kiến.
Nhà phẫu thuật ngẫu hứng không biết liệu con kiến có đau không
nhưng cứ nhìn tình trạng yếu ớt của nó, ông thà không dùng thuốc gây mê
còn hơn.
Arthur bắt đầu bằng việc lắp lại chân giữa vào khớp giống như một vị
thầy lang chuyên nắn khớp vậy. Đối với chân trước bên trái, mọi chuyện
cũng dễ dàng tương tự. Vì ông làm việc nhiều trên lũ kiến robot nên giờ tay
ông trở nên khéo léo vô cùng.
Lồng ngực phẳng lì. Bằng một cái kẹp mảnh, ông trả lại cho nó hình
dạng như người ta hẳn sẽ làm với một chiếc cánh ô tô bị bẹp, rồi ông dùng
keo dính chỗ kitin thủng vào. Thứ keo này cũng được dùng để hàn bụng