NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 202

Thẩm Tịch nháy mắt với Trâu Tĩnh Thu rồi lại cố ý nói to với đầu bên

kia: "Bà Thẩm, dì Trâu vừa mới đồng ý xong, con thành con gái dì ấy thật
đây này?"

Bà Thẩm ở đầu bên kia chê trách: "Con lười như thế, con muốn nhận

họ nhận hàng nhưng người ta không thèm nhận con đâu."

Trâu Tĩnh Thu chen lời đúng lúc: "Ai bảo không nhận, không làm con

gái thì có thể làm con dâu mà."

"Phụt —— "

Tiết Diễm đang uống nước thì bị sặc, tiếp đó phải vỗ ngực để kiềm chế

ho khan. Có lẽ vì hô hấp không thuận nên khuôn mặt ngày thường không có
chút biểu cảm nào lúc này lại hơi đỏ lên. Có điều ngay cả bên tai cậu cũng
hơi đỏ lên, mà chuyện này lại khó mà giải thích được nguyên nhân.

Thẩm Tịch cũng bị câu nói này trêu tới không được tự nhiên. Cô vội

vàng cúp điện thoại rồi lắp bắp nói với Trâu Tĩnh Thu: "Con dâu thì thôi
ạ..."

Trâu Tĩnh Thu bị vẻ mặt này của cô chọc cười, thế nhưng vừa nhắc tới

"con dâu", bà bỗng nhớ tới một việc.

Một việc khiến bà sầu muộn không thôi.

Bà nhìn Tiết Diễm còn đang nhíu mày ho khan, sau đó lại nhìn Thẩm

Tịch. Sau mấy giây do dự, cuối cùng bà vẫn vẫy Thẩm Tịch: "Tiểu Tịch,
cháu đến phòng dì một lát, dì có chuyện này muốn với cháu."

Thẩm Tịch bất giác hỏi lại: "Việc làm con dâu ấy ạ?"

Cô tự nói xong thì mặt cũng tự đỏ ửng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.