NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 252

Tiết Diễm bình luận: Có thì cũng không đến lượt cậu:)

Thẩm Tịch ôm điện thoại lăn qua lặn lại trên giường.

Ha ha ha cậu ấy thế này là đang ghen hả? Ai da giọng ghen tuông này

quá cự nự, quá đáng yêu!

Lúc này bên ngoài bỗng truyền đến giọng của bà Thẩm: "Thẩm Tịch,

con làm gì bên trong thế? Cười to tiếng như thế, có phải lại chơi điện thoại
không?"

Thẩm Tịch vội vàng nhét điện thoại vào trong chăn, sau đó hô với

ngoài cửa: "Đâu có đâu có, con làm bài tập vui quá đấy thôi!"

Bên ngoài lại truyền đến giọng bán tín bán nghi của bà Thẩm: "Được

rồi, đi ngủ sớm chút, đừng chơi điện thoại đấy."

Thẩm Tịch lên tiếng rồi chui vào trong chăn, cô trốn trong đó và che

miệng để đè thấp tiếng cười của mình.

Ánh sáng từ màn hình điện thoại di động hắt lên mặt Thẩm Tịch, thế

nhưng vẫn không che lấp sắc mặt ửng đỏ và đôi mắt sáng lấp lánh của cô
lúc này. Thẩm Tịch khi thì vò vò vành tai, khi thì đưa tay che miệng, mặt
mày cong cong như trăng lười liềm trên bầu trời đêm ngoài kia.

Trước nay cô không biết thích một người lại là việc vui vẻ đến thế.

Trong lòng ngọt ngào như đổ mật vậy.

Hết chương 27.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.