NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 378

Nhất là khi lâm vào thời kỳ xuân tâm dập dờn với nam sinh nào đó, lúc

xuống lầu lấy đồ ăn cô ấy cũng phải trang điểm và thử quần áo.

Nếu để tự nói thì dù chỉ có 1% khả năng thôi, cô ấy cũng không muốn

mình mặt mộc gặp nam thần, rồi bị 1% này hủy hoại khuôn mặt của 99%
còn lại kia.

Lúc này Ngải Mỹ đang kéo một chiếc váy lên người mình, nhưng

không ngờ khóa kéo lại ở sau lưng.

Cô ấy gấp đến mức giậm chân, sau đó xoay lưng lại để Trương Vũ

ngồi đọc sách bên cạnh giúp và giải thích với Thẩm Tịch: "Lần này không
phải một người, mà là một nhóm. Tao muốn đi thiết lập quan hệ hữu nghị
với viện Kiến Trúc bên cạnh."

Khóe miệng Thẩm Tịch giật giật: "...Khẩu vị nặng thật."

Trương Vũ ra sức kéo khóa giúp Ngải Mỹ tới điểm cuối rồi cười nói:

"Khẩu vị nặng thì cũng có đến lượt nó ăn đâu. Bạn học Ngải Tiểu Mỹ suốt
ngày nghĩ đến việc lừa trai, lừa 4 năm rồi có thấy gặp được ai."

"Đó là chị đây yêu cầu cao, không vừa mắt người ta."

Vì váy bó mà Ngải Mỹ không thở nổi, phải một lúc lâu sau cô ấy mới

phản bác lại được.

Ngải Mỹ nghiêm mặt với vẻ biết vậy chẳng làm: "Còn nhớ ngày đó,

đáng ra tao nên cua trai từ thời cấp 3 mới đúng. Ngày xưa toàn chê bạn cấp
3 là ngó sen, lên đại học mới biết núi xấu còn có núi xấu hơn."

Người khác học Y vì thấy tương lai xán lạn, mang theo tư tưởng chăm

sóc người bệnh vĩ đại.

Còn cô ấy học Y là vì đàn ông, mang theo trông ngóng hướng về bác sĩ

đẹp trai rạng ngời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.