chí không phát ra một tiếng động. Nôi tâm không khỏi thở dài, cuối cùng
thì tình kiếp của Thiên Lam cũng đến. Lam nhi tỷ nhất định bảo vệ muội
vượt qua tình kiếp này, chờ tỷ, hai bàn tay trong ống tay áo nắm chặt, nàng
nháy mắt biến mất như chưa từng tồn tại.
Trên chỗ cao nhất của dạ tiệc, Ma hoàng lạnh lùng ngồi đó, bên cạnh đó
là Ma hậu. Sắc mặt của Thiên Lam không được tốt cho lắm, mấy ngày
trước nàng có triệu chứng hay nôn ói. Lạc Tuyết nghi nàng có thai nên đã
bắt mạch thử, tuy rằng cảm thấy khí tức khác lạ nhưng cũng không như
bình thường phát hiện ra hỉ mạch, có lẽ là do hai dòng máu đối nghịch nhau
tồn tại. Vì vậy Huyền Dực mới dẫn Lạc Tuyết đi quỷ u cốc tìm y thư cổ.
Sắc mặt Thiên Lam hiện tại không được tốt cho lắm, Long Tử Phong nhìn
nàng trong lòng không khỏi xót xa, nàng đã như vậy mà hiện giờ hắn còn
nạp phi, cảm giác sẽ không thoải mái. Nhưng vì gia tộc hắn phải chấp nhận
chuyện này, phong phi thì có thể nhưng muốn leo lên giường hắn, đừng mơ
tưởng.
Mị Diễm nhìn thấy tia lo lắng trong mắt Long Tử Phong, trong mắt tràn
ngập hận ý, vì sao nàng ta lại tốt số như vậy chứ, tại sao lại nhận được sự lo
lắng của Ma hoàng, ngươi sẽ phải biến mất Thiên Lam. Rất nhanh Mị Diễm
ra hiệu cho Mị Cửu cùng tỷ nữ sau lưng nàng. Ánh mắt tỳ nữ kia chứa
đựng tia u quang không dễ phát hiện. Rất nhanh liền đi ra ngoài.
-"Tử Phong ca ca, muội trước đi ra ngoài dạo một lát rất nhanh sẽ trở
về"- Thiên Lam mệt mỏi nói một câu rồi rời đi.
Ngay lúc Thiên Lam rời đi, Mị Cửu cũng liền đứng dậy đi khỏi. Ánh
mắt Long Tử Phong chợt loé nhưng vẫn không biểu hiện ra cái gì.
-"Mẫu hậu, mẫu hậu mau đi chơi với Tử nhi". Thiên Lam vừa mới đi
nửa vòng đã thấy Tử Hào chạy đến kéo tay áo nàng làm nũng. Bất đắc dĩ
nàng phải theo Tử Hào chơi đùa.