NGHỊCH TẬP - Trang 1028

Chân mày Trì Sính nhíu chặt thành hai đường lạnh lẽo, tim giống như

trời đêm bên ngoài, thò tay không thấy năm ngón. Sau khi quẹo qua mấy
ngã rẽ, cuối cùng cũng đến mấy căn nhà trệt mà Trì Sính từng thuê, tính
tổng lại, Trì Sính cũng ở đây được bốn năm rồi, đồ đạc này nọ cũng bố trí
không ít. Gia cụ còn được, ai muốn thì cho người đó mang đi, mấu chốt là
nuôi rắn thời gian dài, phòng ở âm u ẩm ướt, rất nhiều chỗ có vết nứt, mấy
hôm nay vẫn bận rộn tu sửa. Sau khi xuống xe, Cương Tử liền cùng những
người đó chỉnh lý lại.

Trì Sính một mình dạo khắp nơi, tuy rằng trước kia sống ở đây vì

muốn an tĩnh, nhưng sống nhiều năm như thế, dù có lạnh nhạt cũng có tình
cảm. Nước trong hồ nhỏ trước cửa đã dâng lên, trước kia vào mùa này,
trong nước sẽ thò ra rất nhiều cái đầu nho nhỏ, đó đều là các con của hắn,
bơi qua bơi lại bên trong. Trì Sính ngồi xổm cạnh hồ hút thuốc, nhìn mặt hồ
lấp lánh tia đen thẫm trong sắc đêm bao trùm.

Thoáng chốc này, Trì Sính đột nhiên có một ảo giác, nhận lầm Uông

Thạc vẫn là cái người không am hiểu sự đời lúc xưa.

Hắn vẫn nhớ một câu nói, chỉ có người trong lòng cực kỳ sạch sẽ, mới

có thể ở gần tiếp xúc không kẽ hở với động vật. Nếu không phải có một
chuỗi sự việc xảy ra sau đó, hắn vẫn sẽ cho rằng đây là chân lý.

"Tại sao ở đây nửa năm cũng không lộ mặt?" Trì Sính hỏi.

Uông Thạc thờ ơ nói với Trì Sính: "Tôi thường xuyên lộ mặt ở đây, là

cậu không đến mà thôi."

"Rắn đã chuyển nhà rồi, tại sao tôi còn phải đến đây?" Trì Sính đột

nhiên nặng giọng.

Uông Thạc lại cười: "Tâm cậu cũng dọn nhà rồi, sao có thể phát hiện

được tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.