Ngô Sở Úy vừa mới dịu lại khuôn mặt ngay lập tức lại trầm xuống u
ám.
Trì Sính dường như muốn đem cái người bán hàng này bóp chết.
...................
Buổi tối đi ngủ, Trì Sính ôm Ngô Sở Úy, vô cùng muốn làm* một
chút.
Ngô Sở Úy ánh mắt ảm đạm nhìn Trì Sính nói,"Tôi không có hứng
thú."
Trì Sính đương nhiên sẽ không ép buộc Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy đột nhiên cảm thấy rất có lỗi với Trì Sính.
"Tôi sẽ ổn." Ngô Sở Úy vỗ vỗ ngực mình,"Tôi tin rằng, một thời gain
ngắn nữa thôi tôi sẽ ổn."
Nói xong, chui vào chăn nằm nhớ mẹ mình.
Trì Sính xuống giường, lấy ra món đồ chơi hình tiểu yêu, Cương Tử
mua ở một cửa hàng đồ chơi rất thú vị, nghĩ muốn trêu chọc một chút cho
Ngô Sở Úy vui vẻ lên, làm tinh thần cậu dễ chịu hơn một chút.
"Ngươi đâm mông cậu ta, cậu ta sẽ kêu la."
Trì Sính trước đó chưa từng thử qua, dù sao anh ta cũng không am
hiểu chơi mấy trò ấu trĩ này.
Ngô Sở Úy đưa mắt nhìn sang, thật sự rất vui mừng, khóe miệng nhìn
không được mà khẽ nhếch lên.
Sau đó,thật sự đâm đâm một cái nhẹ nhẹ.