NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 63

Phương Dung

Nghiêng Một Suối Đàn

Chương 4

Ngồi bên nhau, Thanh Nguyên buồn bực bứt trụi cả bụi cỏ dưới chân, cô
hờn dỗi ném nắm cỏ vào người Minh Hiến:
− Cuối cùng anh vẫn khuyên em đi nước ngoài học vậy?
Minh Hiến nghiêm mặt:
− Anh yêu em và có bổn phận phải lo cho tương lai của em.
− Tương lai, ở lại trong nước, em cố gắng học, tốt nghiệp đại học em cũng
có tương lai kia mà.
Minh Hiến cười buồn:
− Nhưng thực sự ba mẹ em muốn phân cách chúng ta, cho nên nếu em đi
học nước ngoài, giận dữ trong lòng của 2 người đó sẽ phôi pha theo thời
gian, 3 năm xa nhau đó là 1 thử thách cho anh và em. Lúc đó em 23, cái
tuổi có ít nhiều chín chắn để suy nghĩ và quyết định.
Anh véo mũi cô đùa:
− Năm ấy anh 38, già quá, coi chừng anh sẽ lạc hậu với em và em nhận ra
anh không còn thích hợp với em nữa.
− Em cấm anh nói những lời nói này nghe chưa, nói nữa em sẽ giận anh
đấy.
Thanh Nguyên ôm cổ anh, cô dụi mặt vào ngực anh:
− Em không muốn đi bởi vì em sẽ rất nhớ anh, ba mẹ em sẽ không cho em
về nước đâu, còn anh, anh có thể sang bên đó thăm em không?
− Có.
Thanh Nguyên vui mừng hôn vào ngực người yêu:
− Anh nói có thì phải nhớ đó. Anh mà phụ em ... em chết cho anh coi.
Minh Hiến xúc động:
− Em yêu anh nhiều đến thế sao Thanh Nguyên?
− Anh còn hỏi nữa, em muốn lúc nào chúng ta cũng mãi bên nhau, anh và
em trọn vẹn là của nhau.
− Thanh Nguyên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.