NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 304

NGÀY THỨ MỘT TRĂM MƯỜI BẢY

Anh chàng khất sĩ cầm tiền đi, hai tiếng đồng hồ sau, quay trở lại mang

theo nhiều thịt, hoa quả cùng một bong bóng dê lớn chứa đầy rượu ngon.
Thế là mọi người sà xuống, ngồi quanh cái bàn, bắt đầu đánh chén. Ăn xong
là uống. Uống càng nhiều càng bốc. Chuyện trò càng về sau càng rôm rả.
Nhất là ba chàng khất sĩ rất vui vẻ, vừa ăn uống vừa cười nói huyên thuyên.
Nhà vua bảo riêng với tể tướng:

- Ta nghĩ chúng ta đã gặp những người cần tìm. Thôi, ông hãy nhận mình

sai lầm đi!

- Chưa đâu, tâu bệ hạ, – tể tướng không chịu – chưa đến lúc ấy đâu. Vẻ

bên ngoài dễ đánh lừa chúng ta lắm.

Một khất sĩ nghe hai người nói chuyện, quay sang hỏi:

- Thưa, hai ngài định nói gì?

Nhà vua rút từ trong áo ra một túi đựng đầy xơcanh vàng, đặt vào tay

chàng khất sĩ gặp ngoài đường phố, và nói với anh chàng:

- Hỡi các bạn khất sĩ! Xin các bạn hãy nhận túi tiền này! Tôi muốn làm

quà cho các bạn, với điều kiện các bạn vui lòng cởi mở tâm tình cho chúng
tôi nghe. Ngồi trước mặt các bạn đây là ba thương gia liên kết làm ăn với
nhau. Một đồng nghiệp của tôi cho rằng trên đời chẳng có ai hạnh phúc. Tôi
thì khẳng định ngược lại. Hồi nãy, ở ngoài phố, chúng tôi đã nghe bạn nói,
tuy chẳng có mấy tài sản, bạn vẫn cảm thấy mình là con người hoàn toàn
hạnh phúc. Xin bạn vui lòng cho biết chúng tôi nên nghĩ thế nào về lời nói
trên của bạn? Đối với tôi, làm sáng tỏ điều này là hết sức quan trọng. Bạn sẽ
làm cho tôi vô cùng thú vị nếu bạn chịu nói thật tâm tư.

Chàng khất sĩ nhận túi tiền, cảm ơn vua Bêrêđin-Lôlô và thưa:

- Thưa ngài, bởi ngài đã muốn vậy, tôi xin nói thật lòng. Tôi chẳng hạnh

phúc chút nào đâu, cũng như hai anh bạn tôi kia. Nếu hồi nãy ngài có nghe
tôi khoe khoang mình là con người hạnh phúc tuyệt vời, xin chớ vội nghĩ tôi
hài lòng với hoàn cảnh. Tôi nói tôi không màng của cải, ấy là nhằm gợi lòng
thương xót của những người đang nghe tôi nói. Cuộc sống của các khất sĩ
chúng tôi khốn khổ lắm, chẳng nên nhìn vào bề ngoài của họ để tìm thấy sự
yên vui, cái mà mọi người ai cũng khát vọng hoài công vô ích. Tôi, cũng như
vị đồng nghiệp của ngài, tôi tin trên đời này chẳng có ai hài lòng về cuộc
sống của mình. Không bao giờ thoả mãn tấm lòng khao khát của người đời.
Vừa đạt được một ước vọng mình đang ôm ấp, thì lại nảy sinh một ước vọng
mới, khiến cho con người chẳng lúc nào được thanh thản.

Tể tướng Atanmuc rất hài lòng nghe chàng khất sĩ nói những lời vừa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.