NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 1 - Trang 120

tài mai sau, khiến anh bà phải mến phục. Bà lại có sức khoẻ khác
thường: một mình vật nổi hàng chục người, hàng mẫu ruộng bà chỉ
cấy một ngày là xong!

Bà cùng anh đi khắp vùng vừa để mở rộng giao du, kết bạn với

người hiền tài, nghĩa sĩ, vừa ngắm xét địa hình, để rắp mưu việc
lớn sau này. Người chị dâu thấy vậy, khuyên bà không nên “làm
loạn” và giục bà nên lấy người em họ của mụ ta cho an phận. Bà
khẳng khái trả lời:

Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình

biển khơi, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ,

chứ tôi không chịu khom lưng làm tì thiếp người ta!”.

Và bà tiếp tục khẩn trương chuẩn bị khởi nghĩa, lấy núi Nưa làm

căn cứ địa: mộ quân, sắm sửa vũ khí, tích trữ lương thực, luyện tập
quân sĩ.

Dân chúng trong vùng còn kể lại là khi đó có con voi trắng một

ngà rất dữ tợn hay về phá hoại mùa màng, mọi người đều sợ. Để
trừ hại cho dân, bà cùng chúng bạn đi vây bắt voi. Bà dũng cảm nhảy
lên cưỡi đầu voi và cuối cùng đã khuất phục được con vật hung dữ.
Chú voi trắng này sau đó đã trở thành người bạn chiến đấu trung
thành của bà.

Tiếng tăm cô gái mười chín tuổi trị voi rừng xanh vang dội khắp

nơi, càng thu hút thêm nhiều người đi theo bà.

Người chị dâu phần tức cô em chồng “bướng bỉnh” phần sợ giặc

đàn áp luỵ đến thân, đã báo quan quân đô hộ đến bắt Triệu Thị
Trinh. Bà đánh tan toán quân Ngô và giết luôn người chị dâu phản
bội kia rồi lên ở hẳn núi Nưa, dựng cờ khởi nghĩa. Từ ấy, trong dân
gian loan truyền câu hát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.