NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 1 - Trang 173

nửa tháng trời mới đến cửa Bạch Đằng, gây cho sứ cảm tưởng đất
Việt biển rộng sông dài!

Hàng tháng nữa trôi qua, thuyền sứ giả mới tới địa phận Trường

Châu (Ninh Bình). Gần kinh đô Hoa Lư, Lê Hoàn sai thao diễn thuỷ
quân để phô trương thanh thế, uy hiếp tinh thần sứ giả. Thuyền
quân, thuyền dân đua bơi như chớp nhoáng, muôn trống thúc như
sấm gào. Cách thành trăm dặm, Lê Hoàn sai dồn trâu bò của dân
ra hai bờ sông, sai nói với sứ Tống là trâu bò của nhà nước, không
đầy nghìn con, nói ngoa lên là mười vạn con. Lại cho dân xếp lẫn
vào hàng quân khiến sứ Tổng tưởng quân ta vô cùng đông đảo.
Khắp các ngọn núi quanh thành Hoa Lư đều cắm cờ hiệu nhiều
màu san sát, ra vẻ bầy binh bố trận.

Ngồi ngựa ra đón sứ, nhận chiếu thực của vua Tống, lần nào

Lê Hoàn cũng không chịu lạy, nói thác là ngã ngựa, chân đau! Sứ
Tống nín thinh, không dám hoạnh hoẹ gì. Rồi Lê Hoàn bảo sứ
Tống: “Từ lần sau, có quốc thư nên giao nhận từ biên giới, đừng
phiền sứ thần đến đây nữa!”. Và vua Tống cũng phải tiếp nhận
lời đề nghị đó.

Lê Hoàn cho sứ Tống ở nhà riêng (sứ quán). Cách vài ngày, cho

người mang con trăn vài trượng đến sứ quán, bảo rằng nếu sứ
quán muốn ăn sẽ làm thịt thết. Lại trói hai con hổ đến tặng sứ
quán. Khiếp sợ vì thú dữ đất Việt, sứ Tống cố từ loại “quà biếu”
đó! Nhiều nhà sư giỏi thơ văn được phái đến tiếp chuyện sứ Tống
để Tống biết nước ta đây cũng là nước văn hiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.