NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 103

“Xin lỗi cậu chuyện khi nãy. Vì một câu chuyện bản thân có hứng thú, tôi đã
quên bẵng mọi thứ,” Kazumasa rời khỏi bàn, mời cậu ta ra sofa. “Nào, ngồi
xuống đi.”

“Vâng,” Hoshino khép nép ngồi xuống cái ghế sofa bọc da.

“Cũng không có gì đặc biệt. Chỉ là tôi muốn nghe tiếp câu chuyện kia thôi,”
Kazumasa ngồi xuống phía đối diện. “Chuyện đó đó. Cái máy kích thích…”

“Máy kích thích cơ hoành tạo nhịp tim ạ. Em cũng nghĩ thế nên có mang tài
liệu đến cho anh,” Hoshino đặt tập tài liệu lên bàn.

Kazumasa gật đầu. “Tại sao cậu lại quan tâm đến kỹ thuật này?”

Hoshino ngồi thẳng người, cằm cũng hơi hếch lên.

“Chẳng có lý do nào sâu xa đâu ạ, em nghĩ những thông tin này có thể tham
khảo cho nghiên cứu của mình chăng.”

“Cậu đâu có nghiên cứu Brain Robot System (hệ thống người máy não) như
người kia đâu, nghiên cứu của cậu về tín hiệu não gửi tới các cơ giúp chân
tay của người đó có thể cử động cơ mà.”

“Đúng như anh nói. Nếu không có chỉ thị từ não thì khí quản không thể hoạt
động được, nhưng nó lại hoạt động được nhờ vào kích thích điện, vì có cùng
cơ chế với nghiên cứu của em nên em mới có hứng thú với máy kích thích
cơ hoành.”

“Ra là vậy à? Nhưng hoạt động của cơ bắp tay chân và cơ hoành có độ phức
tạp hoàn toàn không thể so sánh với nhau. Nghiên cứu của cậu đích thực có
độ khó cao hơn nhiều. Tôi không nghĩ ta có thể đặc biệt tham khảo được.”

Hoshino gật đầu, cậu ta mở tập tài liệu ra.

“Hiện tại thì đúng thế. Máy kích thích điện từ chỉ đơn giản là tác động một
chiều, tạo ra một nhịp điệu cố định để làm cơ hoành co dãn đều đặn. Nhưng
chỉ thế thôi đã nảy sinh ra cả đống vấn đề.”

“Lúc nãy cậu cũng có nhắc đến. Có vấn đề gì với nó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.