NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 106

“Cảm ơn cậu, phiền cậu quá, tôi đã hiểu rồi,” Kazumasa nói. “Ta quay lại
câu chuyện kia nhé, bên nào đã phát triển được công nghệ tân tiến nhất của
máy kích thích cơ hoành?”

“Đội nghiên cứu của Viện hô hấp ngoại khoa Đại học Y Yoshiaki. Em đã
trực tiếp đi nghe giảng của người viết bài luận nghiên cứu của phía họ.”

Theo lời Hoshino, người viết bài luận đó là Phó giáo sư Asagishi, có vẻ như
ông ấy cũng tham gia phẫu thuật cho người đàn ông tham gia thử nghiệm
BRS.

“Đến bây giờ, họ đã tiến hành bao ca phẫu thuật rồi?”

“Em nghe là sáu. Tất cả đều đang phục hồi rất tốt.”

Kazumasa khoanh tay, sau một khoảng im lặng suy nghĩ, anh mở miệng.

“Toàn bộ các bệnh nhân đó đều có ý thức đúng không?”

“Ý thức… ư?” Hoshino nghiêng đầu nhìn xuống dưới.

“Ý tôi là, không có ca nào bệnh nhân bị mất ý thức, hôn mê triền miên đâu
nhỉ?”

“Chuyện này, thì…” Hoshino không nhìn thẳng vào mắt Kazumasa, mắt
chớp lia lịa, đầu chúi xuống. “Em chưa xác nhận được nhưng chắc là không
ạ. Những trường hợp ngủ triền miên như vậy họ sẽ dùng cách cắt khí quản
để gắn với máy hô hấp nhân tạo. Những người đã không còn ý thức thì tốn
công lắp đặt cỗ máy cao cấp như thế vốn đã chẳng có ý nghĩa gì. Cỗ máy
này được sáng chế ra nhằm mục đích giúp bệnh nhân có cuộc sống dễ dàng
hơn mà.”

“Nhưng cũng có thể lắp đặt cái này cho người mất ý thức nhỉ?”

“Chuyện này thì… đúng.” Hoshino như đã quyết tâm, thẳng thắn nhìn
Kazumasa. “Đúng như anh nói. Có lẽ những bệnh nhân trong trạng thái thực
vật cũng có thể sử dụng loại máy này. Theo những gì em được biết, nó
không cần đến tín hiệu phát ra từ não.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.