NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 288

Tổ chức tiệc sinh nhật với bạn bè ở trường tiểu học sao, nghĩ đến cảnh đó
anh đã thấy ngán ngẩm, nhưng chỉ còn biết chuẩn bị tinh thần. Anh chẳng
biết phải nói sao khi cô nói chỉ cần chào hỏi mấy đứa nhỏ, cho chúng thấy là
ngày nghỉ có bố Ikuto ở nhà là được.

Với lại, anh cũng có chút lưu ý đến Ikuto.

Anh vẫn như trước kia, tầm hai tuần mới ghé qua nhà một lần, nhưng rõ
ràng dạo này Ikuto có hơi là lạ. Thường xuyên ở rịt trong phòng, giờ ăn
cũng chẳng nói năng gì nhiều với Kazumasa. Tuy Kaoruko bảo chẳng có
chuyện gì đâu nhưng anh vẫn thấy lo. Có khi nào nó đã lớn rồi, đã hiểu ra
chuyện bố mẹ đang li thân. Nếu là vậy, anh càng phải tỏ ra là một ông bố
chuẩn mực.

Cứ ngắm hoài ngắm mãi đám đồ chơi cũng chẳng biết chọn thứ nào nên anh
lại phải nhờ đến nhân viên cửa hàng như lần trước. Sau khi bị xoay như
chong chóng, anh đã chọn được một bộ bàn cờ do Pháp sản xuất làm quà
sinh nhật cho Ikuto. Do Kaoruko nói thằng bé thích chơi game nên anh mới
quyết thế.

Xách theo cái túi giấy, anh gọi taxi đi về căn nhà ở Hiroo. Kiểm tra đồng hồ
thì cũng đúng thời điểm.

Trong tin nhắn của Kaoruko, cô có ý mời cả bố nữa. Dẫu sao Ikuto cũng đã
vào tiểu học rồi, có vẻ cô muốn làm một tiệc sinh nhật thật rôm rả vào năm
nay.

Anh có gọi cho ông Tatsurou nhưng câu trả lời đúng như anh nghĩ, “Bố
không đi được đâu”.

“Tiếc quá, hôm đó bố bận rồi. Thứ Bảy mà không có bố ở nhà thì không ổn
nhưng không có ông nội chắc chẳng sao đâu. Bố cũng muốn mừng sinh nhật
Ikuchan lắm nhưng đành gửi quà qua đường bưu điện sau thôi.”

Rõ ràng là bố anh chỉ không muốn nhìn mặt Kaoruko. Chắc bố vẫn chưa thể
thoải mái vơi cô ấy được. Kazumasa chỉ đáp lại, “Vậy sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.