NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 73

động, tuy không thực sự tin tưởng. Với lại, chạm vào tay anh không chỉ có
mỗi bàn tay Mizuho. Trên đó còn có tay Kaoruko nữa. Có thể chỉ là tác động
truyền từ cử động bàn tay cô mà thôi.

Kazumasa nhìn Kaoruko. Anh chợt thấy gương mặt ngạc nhiên của cô cũng
đang nhìn mình.

Lúc nãy là gì vậy? Như thể cô muốn hỏi anh câu đó. Em có cảm giác bàn tay
Mizuho đang cử động, nhưng chắc là do tay anh hả? Không có chuyện bàn
tay Mizuho cử động đâu, đúng vậy không?

Ảo giác rồi. Kazumasa nhủ lòng. Ikuto đột ngột gọi như thế, cảm giác của
anh đã bị rối loạn rồi chăng. Hay có lẽ anh đã vô thức cử động.

Mizuho đã chết rồi. Làm gì có chuyện cơ thể cử động.

“Ikuto,” Kazumasa gọi con trai. “Con nắm tay chị đi.”

Cậu con trai nhỏ lại gần anh. Anh cầm bàn tay phải của nó, đan vào tay
Mizuho.

“Nói tạm biệt đi con.”

“… Tạm biệt.”

Kazumasa chuyển ánh nhìn từ Ikuto sang Kaoruko. Anh mới nhận thấy cô
vẫn đang nhìn mình. Như thể cô đang muốn hỏi anh điều gì đó.

Đúng lúc ấy, cánh cửa mở ra.

“Điều phối viên ghép tạng đã tới rồi.”

Vào sau bác sĩ Shindou là một người đàn ông có gương mặt hiền hậu. Tuy
tóc đã lốm đốm hoa râm nhưng dáng vẻ vẫn vô cùng vững chãi.

Người đàn ông lại gần gia đình Kazumasa, rút từ trong túi ngực ra danh
thiếp của mình.

“Tôi là Iwamura. Chuyện lần này, tôi rất lấy làm tiếc. Vì gia đình muốn hỏi
về chuyện thẩm định hiến tạng nên tôi đến đây. Nếu còn điểm nào chưa
hiểu, hãy cứ hỏi tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.