NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 99

Kazumasa cũng không nhớ mình có cử động gì cả, anh nghĩ có thể một
trong hai người đã vô thức cử động hoặc có thể là cả hai.

Kazumasa cũng chẳng có ý nhấn mạnh vào điểm này. Anh muốn trân trọng
niềm tin của Kaoruko là Mizuho vẫn chưa chết, bản thân anh cũng mong
mỏi có kỳ tích xuất hiện.

Anh đang ngồi đây, nghe báo cáo kết quả nghiên cứu BMI thế này, lại cảm
thấy trống rỗng đến dường đó, ngẫm đi ngẫm lại cũng là do anh có nắm
trong tay những kỹ thuật tiên tiến nhất cũng không cứu nổi Mizuho, chẳng
có tín hiệu nào phát ra từ não con bé cả, có lẽ chỉ còn nước từ bỏ thôi.

Đến khi bừng tỉnh, anh mới thấy nhân viên đang dồn cả ánh mắt về phía
mình. Báo cáo của nhân viên nghiên cứu BRS đã hoàn thành. Họ đang rất
bất an chờ đợi những chỉ thị từ anh.

Kazumasa đằng hắng rồi anh khẽ giơ tay lên.

“Mọi người đã đi đúng quy trình rồi đó. Không cần phẫu thuật ngoại khoa,
ta có thể tiến đến bước này đã là vượt trội lắm rồi. Vấn đề thì đúng là như
cậu nói, phản hồi của xúc giác về với bộ não được đến mức nào. Đối với
những người bị thương tật, nếu có thể phục hồi xúc giác như thời còn khỏe
mạnh, rất nhiều người chấp nhận những ca phẫu thuật có tỷ lệ nguy cơ cao.”

Cậu nhân viên nghiên cứu có vẻ căng thẳng, đáp rằng mình sẽ cố gắng.

“Nhưng đạt được kết quả thế này, tôi cũng thấy hài lòng. Từ giờ mong cậu
cố gắng hơn.”

“Cảm ơn anh.”

“Cậu đã hỏi cảm nhận của người đàn ông tham gia thử nghiệm chưa?”

“Em đã hỏi rồi ạ. Thật ra, em cũng muốn cho mọi người cùng xem luôn.”

Cậu nhân viên nghiên cứu bắt đầu bấm cái điều khiển ngay gần tay với. Lập
tức, một tờ giấy xuất hiện trên màn hình viết bằng bút màu, “Y như trong
mơ vậy. Tôi như được tặng cho một đôi cánh tay mới,” với nét chữ cực kỳ
thanh lịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.