NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 192

Lucy tỳ lòng bàn tay ẩm ướt lên đầu, nơi đã bắt đầu nhức nhối dữ dội.
“Em… em sẽ gọi cho cha mẹ em.”

“Họ ở cách đây ít nhất cả ngàn dặm.”

Cô quá lo lắng và suy yếu đến nỗi cảm thấy cổ họng nghẹn ngào chống lại
một đợt nước mắt mới. Hoảng sợ vì sự thiếu kiểm soát ấy, cô đặt tay ngang
qua mắt và thốt ra một âm thanh thất vọng. “Anh quá bận rộn. Vườn nho…”

“Thợ của anh sẽ bù đắp cho anh.”

“Anh trai của anh và Holly thì sao?”

“Họ sẽ không phiền hà gì đâu. Đó là một ngôi nhà lớn mà.”

Khi cô bắt đầu hiểu thấu đáo tình huống, Lucy nhận ra rằng Sam sẽ phải
giúp cô tắm rửa, ăn uống, mặc đồ… những điều thân mật sẽ làm ngượng
ngùng ngay cả với người cô đã quen biết trong một thời gian dài. Và trông
anh không có vẻ vui sướng trước tình huống ấy hơn gì cô.

“Có thể sẽ tìm ra được một giải pháp khác,” Lucy nói, cố đến tuyệt vọng để
suy nghĩ. Cô hít vào một hơi thở dài, rồi một hơi khác, không thể có đủ
không khí trong những lá phổi đang siết chặt.

“Chết tiệt, đừng bắt đầu chứng thở nhanh chứ.” Tay Sam đặt trên ngực cô,
chà sát theo những vòng tròn chầm chậm. Sự thân mật của hành động đó
khiến cô hổn hển.

“Em không cho anh quyền…” Cô bắt đầu run rẩy.

“Trong vài ngày sắp tới,” Sam nói, mi mắt anh hạ thấp để che dấu đi cảm
xúc. “Em sẽ phải quen thuộc với việc có đôi tay anh trên em.” Chuyển động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.