NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 266

Lucy đứng dậy, bám chặt chiếc khăn tắm trong lúc giữ thăng bằng trên một
chân. Thận trọng Sam luồn một cánh tay bên dưới gối cô, nhấc cô lên, và
mang cô vào trong phòng ngủ. Đặt cô lên cạnh chiếc nệm với đôi chân thòng
xuống đất, anh nhặt lên một cặp kéo nhỏ và bắt đầu cắt bỏ những lớp nhựa
khỏi chân cô.

“Anh đã làm quá nhiều cho em,” Lucy nói lặng lẽ. “Em hy vọng ngày nào
đó em có thể…”

“Điều đó ổn mà.”

“Em chỉ muốn nói với anh nhiều như thế nào…”

“Anh biết. Em biết ơn chứ gì. Chúng ta không phải trải qua điều này mỗi lần
anh giúp em ra khỏi cái phòng tắm chết tiệt ấy đâu.”

Chớp mắt trước giọng nói cộc lốc của anh, Lucy nói, “Xin lỗi. Em không
nhận ra phép cư xử lịch thiệp thông thường khiến anh khó chịu.”

“Đó không phải sự lịch thiệp thông thường,” Sam nói, cắt xuyên qua lớp
nhựa cuối cùng, “khi em ngồi đó, ướt và gần như khoả thân, nhìn chằm
chằm vào anh với đôi mắt búp bê Kewpie* ấy. Hãy giữ sự cám ơn của em
cho chính mình đi.”

(*Kewpie : thương hiệu một loại tượng búp bê bằng sứ nhỏ xinh xắn như thần cupid của Đức, sáng

tạo từ tuyện tranh của nhà văn Rose O’Neill.)

“Tại sao anh lại dễ giận dỗi như thế? Anh bị di chứng hậu chè chén sao?”

Anh trao cho cô ánh mắt chế nhạo. “Anh không bị di chứng hậu chè chén
chỉ với hai ly vang.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.