NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 275

Thật kỳ lạ, mặc dù Lucy mới là người băng bó và nẹp chân, Alice gây ấn
tượng với cô như thể cô ta mới là người dễ bị tổn thương nhiều hơn. Trang
điểm đậm, nét mặt được viền bằng những nét căng thẳng, các chuyển động
bị thui chột bởi đôi gót giày cao bốn inch, tất cả điều đó thêm vào sự hiện
diện của sự bấp bênh bệnh hoạn.

“Chào,” Alice nói.

“Chào,” Lucy cố nặn ra một bóng dáng của nụ cười trên môi cô. “Tự làm
cho mình thoải mái đi nhé.”

Khi Lucy quan sát Alice hạ thấp người một cách thận trọng xuống cạnh
chiếc ghế gần đó, dường như tất cả lịch sử xưa cũ của gia đình lại vây quanh
họ. Mối quan hệ của cô với Alice là thứ đáng thất vọng nhất trong cuộc đời
cô, đầy những cạnh tranh, ghen tuông, tội lỗi, oán giận. Họ đã lớn lên trong
sự đấu tranh để giành giật sự chú ý có giới hạn của cha mẹ. Mặc dù Lucy đã
luôn hy vọng mâu thuẫn giữa họ sẽ dịu đi khi họ lớn hơn, nhưng giờ đây, nó
còn tệ hơn bao giờ hết.

Nhận ra Alice đang nhìn chằm chằm vào con chó, Lucy nói, “Đây là
Renfield.”

Con chó kêu ủn ỉn và ngước nhìn Lucy với một dải nước dãi lửng lơ từ bên
hàm không thể ngậm chặt.

“Có gì đó sai với nó thế?” Alice hỏi với vẻ ghê tởm.

“Dễ dàng hơn khi nói có gì không sai với cậu ta,” Sam nói. Với Lucy, anh
thêm, “Em có mười phút. Sau đó, em gái em sẽ phải rời khỏi. Em cần nghỉ
ngơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.