NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 280

mọi thứ đã xảy ra với chị, nhưng không điều gì trong số đó là lỗi của em và
em không định trải qua phần đời còn lại trả giá cho chúng.”

Đây, Lucy nhận ra, là những gì em gái cô đến để nói.

Alice đứng dậy. “Bây giờ em phải đi. Nhân tiện, Mẹ và Cha muốn gặp Sam.
Họ muốn đưa chị ra ngoài ăn tối đêm mai, hoặc mang đến thứ gì đó.”

“Ồ, tuyệt.” Lucy mệt mỏi nói. “Sam sẽ thích điều đó.” Tựa đầu vào lưng ghế
sofa, cô hỏi, “Em có muốn anh ấy chỉ cho em lối ra không? Chị sẽ gọi anh
ấy.”

“Đừng bận tâm.” Alice nói, đôi gót cao khua lách cách trên sàn gỗ.

Lucy ngồi yên và im lặng trong vài phút. Từ từ cô nhận ra Sam đang đứng
bên cạnh cô, gương mặt anh không thể dò thấu.

“Anh đã nghe được bao nhiêu?” Cô hỏi một cách đờ đẫn.

“Đủ để biết cô ta là một đồ khốn chỉ yêu bản thân.”

“Con bé thật đáng thương.” Lucy thì thầm.

“Cô ta đã có được những gì cô ta muốn.”

“Con bé luôn làm thế. Nhưng điều đó chẳng bao giờ làm cho nó hạnh phúc.”
Thở dài, Lucy xoa nắn vùng gáy đau nhức. “Cha mẹ em sẽ đến ngày mai.”

“Anh nghe rồi.”

“Anh không phải ăn tối cùng em đâu. Họ sẽ đón em và đưa em đến nơi nào
đó, và cuối cùng, anh cũng sẽ có được chút riêng tư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.