NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 317

Đôi khoé môi anh uốn cong. “Hiểu em, anh được chuẩn bị cho bất kỳ điều
gì.” Sau khi nghiên cứu bản thiết kế chừng một phút, anh nói. “Anh mang
cho em một món quà mừng nhà mới. Anh nghĩ em sẽ muốn giữ nó ở đây.”

“Anh không phải cho em quà đâu.”

“Em sẽ không thể sử dụng nó trong một thời gian.”

“Nó đâu?”

“Ngồi yên. Anh sẽ mang nó vào.”

Lucy đợi với một nụ cười toe toét mong chờ khi Sam đi ra ngoài. Đôi mắt cô
mở rộng khi anh dắt một chiếc xe đạp với một chiếc nơ khổng lồ trang trí ở
chính giữa tay lái. “Em không tin được điều đó, Sam. Anh ngọt ngào nhất,
ngọt ngào nhất…” Cô ngừng lại và reo lên vui thích khi cô nhìn vào chiếc
xe đạp hái nho được phục hồi khó tin ấy, với màu xanh của rừng già và giảm
chấn đệm khí màu trắng mạnh mẽ.

“Đó là một chiếc Ladies Schwinn Hornet đời 1954.” Sam nói, đẩy nó đến
với cô.

Lucy lướt những ngón tay trên lớp sơn đẹp đẽ, những chiếc vỏ xe màu đen
dày, chỗ ngồi bọc da màu trắng. “Nó thật hoàn hảo,” Cô nói, ngạc nhiên khi
phát hiện giọng của cô khản đặc và mắt cô mờ sương. Bởi vì một món quà
như thế này chỉ có thể đến từ một một người thấu hiểu cô, biết rõ cô. Và đây
là một dấu hiệu cho thấy Sam thật sự cảm thấy thứ gì đó về cô, bất luận anh
có ý định như thế hay không. Cô đã kinh ngạc bởi nhận thức ấy có ý nghĩa
với cô nhiều như thế nào, cô đã muốn anh chăm sóc cô nhiều bao nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.