NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 339

Anh ta dừng lại ở vị trí gần hơn cô cảm thấy thoải mái, nhưng cô không lùi
lại.

Ngắm nghía anh ta, Lucy tự hỏi làm thế nào mà một người đàn ông cô từng
hết sức gần gũi bây giờ lại có thể y như một người xa lạ được như thế. Cô đã
rất chắc chắn rằng cô đã rơi vào tình yêu với anh ta… và đó là một mô
phỏng tuyệt hảo, giống y như những bông hoa bằng vải có thể trông rất
giống với hoa thật, hoặc khối đá Zirconium có thể cũng lấp lánh như kim
cương. Nhưng phiên bản tình yêu của họ mang hình thái của sự vờ vịt. Tất
cả những lời lẽ yêu đương và những nghi thức dễ chịu của họ là cách để che
đậy sự trống rỗng bên dưới. Cô đã hy vọng rằng anh ta sẽ tìm thấy một mối
quan hệ sâu sắc hơn, chân thành hơn với Alice. Nhưng cô nghi ngờ điều đó.
Và điều đó thật sự khiến cô thấy tiếc cho anh ta.

“Anh thế nào?” Cô hỏi.

Điều gì đó trong giọng cô khiến bờ vai của Kevin hạ thấp hơn. Anh ta thở
sâu. “Giống như đang bị bắt kịp trong một cơn bão. Màu hoa, huy hiệu cho
khách mời với những dây ru băng riêng biệt, chụp hình và quay phim và mọi
thứ tào lao khác… những thứ này ở trong cách phức tạp và điên khùng hơn
chúng nên thế. Ý anh đó đúng là một đám cưới.”

Lucy cho phép bản thân cười với anh ta. “Điều đó sẽ trôi qua sớm thôi. Rồi
anh có thể thư giãn.”

Kevin bắt đầu nhịp bước quanh gian xưởng đã từng là nơi thân thuộc. Anh
ta đã ở đó vô số lần khi họ sống cùng nhau. Anh ta thậm chí còn giúp lắp đặt
những rãnh chứa kính đứng. Nhưng Lucy cảm thấy thiếu thoải mái khi anh
ta xâm nhập xa hơn vào trong gian xưởng. Kevin không còn thuộc về nơi
này nữa. Anh ta không còn quyền đi vẩn vơ trong nơi làm việc của cô với vẻ
trịch thượng như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.