“Tại sao không?”cô đáp lại, một nụ cười trên môi cô.”Anh nghĩ tôi
muốn bản thân tôi bị ném vào những ý nghĩ của anh à?Không đâu, bởi tôi
không biết điều khiển suy nghĩ của anh.Dù nó tốt hay xấu, tôi không mong
muốn đè nặng trong ý nghĩ của anh.”
Anh lẩm bẩm.”Em có những cách kì cục để chứng minh nó, em yêu,
cái gì khiến hành vi của em đi xa như vậy.”
“Vậy tôi đã ở trong tâm trí của anh?”cô ngây thơ hỏi, sự hài hước
trong giọng nói của cô.”Tôi xin lỗi, Garrick.Vậy thì, tôi cho rằng tôi sẽ thay
đổi phương pháp của tôi.”
Anh để thức ăn của mình xuống và nhìn cô nghiêm khắc.”Em đang
chơi trò gì vậy, cô gái?”
“Không có trò chơi nào cả.”
“Ta hiểu rằng giờ em sẽ phục vụ ta ?”anh hỏi, bối rối bởi sự thay đổi
đột ngột.
“Đúng, nó không phải mong muốn của anh sao? Tôi đã khuất phục ý
chí của anh, Garrick.Điều đó cảm thấy như thể nào, có được thắng lợi
này?”
Anh cảm thấy là người thua cuộc bởi vài lý do, nhưng anh sẽ không
nói điều đó cho cô.”Ta vui vì em cuối cùng cũng thấy được khả năng phán
đoán của mình.”
“Anh đưa tôi một lựa chọn , Garrick?”Cô đáp, một dấu hiệu coi
thường chua xót trong giọng nói của cô lúc này.
Anh quan sát cô trong khi cô tiếp tục ăn, ánh mắt cô quay đi khỏi
anh.Tuy vậy anh không thể hiểu sự thay đổi này.Sau đó như thể sự phản
kháng lạnh lùng, sau cái cách cô đương đầu với một sự trừng phạt, anh nghĩ
rằng cô chịu đựng ít nhất một vài ngày không thực phẩm trước khi cuối
cùng cũng chịu thua.Bởi vì nó thực sự chỉ là một bài kiểm tra, như chị gái
cô đã nói, để xem cô có thể thu được gì?
“Căn phòng của anh đã ngăn nắp, Garrick,”Brenna nói , gián đoạn
những suy nghĩ của anh.”Và áo choàng của anh đã được sửa.”cô đẩy chiếc
đĩa trống không ra xa và đứng dậy.”Nếu anh không cần thêm gì ở tôi tối