NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 275

Morna nhìn Brenna khinh khỉnh lạnh lùng. “Khoác áo choàng cho
ta, tên nô lệ!” Khi thấy Brenna ngây ra nhìn chằm chằm vào mình,
cô ta quay lại với Perrin. “Anh hãy nói với cô ta bằng tiếng của cô
ta. Nói cho cô ta biết cái em yêu cầu.”

Đôi mắt Perrin hẹp lại. “Em đi quá xa rồi, Morna. Brenna không
thuộc sở hữu của em để em ra lệnh.”

Morna nhìn trừng trừng vào anh, đôi mắt xanh đầy vẻ giận dữ. “Cô
ta là một nô lệ, giờ hãy nói với cô ta đi!”

“Em gái của anh đang la hét về cái gì thế?” Brenna ngây thơ hỏi.

Perrin thở dài. “Odin giúp ta. Nó yêu cầu cô khoác áo cho nó. Nó
muốn trút sự tức giận lên cô, Brenna.”

Brenna mỉm cười. “Không vấn đề gì, Perrin. Đơn giản chỉ cần nói
với cô ta là tôi từ chối, sau đó cô ta hãy tự cầm lấy áo khoác rồi rời
đi. Một cách giải quyết dễ dàng.”

Perrin lắc đầu nghi ngờ, anh đưa tay cầm lấy áo choàng của em
gái. “Brenna sẽ không làm theo mệnh lệnh của em, Morna. Giờ thì
đi nào!” Anh nói và rời khỏi đại sảnh.

Morna không làm chủ được cơn giận dữ của bản thân, cô ta chiếu
đôi mắt xanh nảy lửa vào Brenna. “Ta sẽ dạy ngươi biết thân phận
mình bằng vật này!”

“Tôi không nghĩ vậy.” Brenna trả lời khiến Morna sửng sốt khi
phát hiện cô có thể sử dụng ngôn ngữ của mình. “Bởi một điều
Garrick sẽ không cho phép nó. Nhưng quan trọng hơn - và tôi nghĩ
tốt nhất cô nên nghe tôi, Morna - tôi sẽ cắt cổ họng cô một cách vui
vẻ trước khi cô yêu cầu một chiếc roi da. Cô là khách không được
chào đón trong bữa tiệc, sẽ không có ai ở đây quan tâm tìm kẻ giết
cô cả.”

“Ngươi sẽ không dám chạm vào ta đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.