NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 370

Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Một điều tra viên nói: "Nhưng các anh

đã nói đó là vết thương dội đối lực cơ mà? Do trượt ngã gây ra? Nếu là
trượt ngã thì việc gì phải di chuyển nạn nhân đến đó? Anh Tần, anh đừng
quên, khi chúng tôi phát hiện ra nạn nhân, ông ta vẫn còn sống."

"Những lời anh vừa nói rất có lý, trước mắt, tôi vẫn chưa thể giải đáp

được những câu hỏi này, mà phải chờ đến sau khi khám nghiệm tử thi mới
biết được." Tôi nói. "Tôi sẽ trình bày tiếp điều thứ ba. Tôi vừa xem ảnh
hiện trường ban đầu khi cảnh sát khu vực mới phát hiện ra nạn nhân, thấy
vạt áo trước của nạn nhân không bị dính bùn. Nếu như nạn nhân ngã sấp tại
hiện trường dẫn đến trán đập xuống đất, vậy thì vạt áo trước phải dính bùn
chứ?"

Khi nạn nhân được phát hiện ra, đầu và phần lớn thân thể đều nhô lên

trên mặt nước, vạt áo trước ngực cũng nhô lên khỏi mặt nước, chắc chắn
không bị nước bẩn dây vào. Vì thế, điều tôi đã phát hiện ra trong bức ảnh
có vẻ như đã thuyết phục được tất cả mọi người.

Nhưng những phát hiện của tôi không chỉ có thế, tôi nói tiếp: "Thứ tư,

tôi đã xem hình ảnh trong thiết bị giám sát cá nhân mà cảnh sát khu vực
mang theo bên mình."

Tôi vừa nói, vừa thao tác máy tính, dùng máy chiếu đưa hình ảnh lên

màn hình rộng. Trên màn hình liền hiện lên cảnh tượng hiện trường lúc đó,
vô cùng hỗn loạn. Mấy cảnh sát hối hả xúm vào kéo người bị thương lên
bờ, sau đó sờ vào động mạch cổ.

Viên cảnh sát lập tức ngẩng đầu gọi ầm lên: "Mau cấp cứu, gọi 120

mau lên, mạch vẫn đập!"

Anh ta vừa nói xong, mọi người lại nháo nhào lên, trong máy tính phát

ra những âm thanh ồn ào hỗn loạn. Mấy cảnh sát khiêng người bị thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.