NGỦ CÙNG SÓI - Trang 77

người con gái: “Cô ấy luôn yên lặng nghe tôi nói, không hề phát biểu bất
cứ ý kiến gì nhưng cô ấy hiểu tôi nghĩ gì, cần gì. Cô ấy có lý trí để đối mặt
với sự thật, kiên cường trước mọi khó khăn, có thể tự chăm sóc cho bản
thân, không phải để tôi ngày nào cũng phải lo lắng. Cô ấy sẽ không vặn
vẹo, hỏi đi hỏi lại những vấn đề tôi không muốn trả lời, càng không hỏi
những câu hỏi đã biết rõ câu trả lời. Cô ấy sẽ không như keo ngày nào cũng
dính chặt lấy tôi, nhưng khi tôi nhớ cô ấy, tôi sẽ biết cô ấy đang ở nơi nào
lặng lẽ chờ đợi tôi...”

“Em sẽ thay đổi. Em có thể trở thành người phụ nữ như vậy. Anh đừng

tỏ vẻ không cần em nữa, được không?”

“Tôi đâu có nói không cần cô. Nếu tôi không nhầm, thì là cô đã vứt bỏ

tôi...”

“Anh có đói không? Em làm cơm cho anh nhé!”

“May, cô tỉnh táo chút đi...”

“Thần, nếu em chết đi, anh có nhớ em không?”

“Cô lại hỏi tôi cái gì vậy?”

“Anh có đói không?”

“Đói, nấu cho tôi một bát mì. Mẹ kiếp, cả ngày chẳng ăn gì rồi!”

Cô kiễng chân, hôn chụt một cái vào má hắn.

“Nếu có một ngày em chết đi, anh nhất định phải nhớ em đấy! Kiếp sau

đầu thai em sẽ vẫn tìm đến anh.”

“Xin cô, tha cho tôi đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.