NGŨ ĐẠI THẦN THÚ - Trang 282

nhân thân cao 3 mét ngũ quan mơ hồ đã xuất hiện, hướng ánh mắt oán độc
nhìn về phía chúng tôi.

- Huyễn hóa chân thân. Ngươi rốt cuộc là kẻ nào.

Bác Rửn nhận ra sự khác lạ của Huyết Nhân, bác gằn giọng quát.

Huyết Nhân kia cười nhạt, các đường máu vặn vẹo khiến cho nụ cười

của hắn quái dị vô cùng.

- Con cháu bất tài...thấy tổ tiên không chào hỏi đàng hoàng, lại quay

sang chất vấn hay sao?

- Hừ...tổ tiên ta anh dũng, kiên cường. Thà chết chứ không bao giờ cúi

đầu làm nô lệ. Đó đã là di huấn ngàn xưa để lại. Nói! Ngươi rốt cuộc là kẻ
nào?

Bác Rửn lúc này đã tức giận đến cực điểm. Đã kích khi nãy còn chưa

lắng xuống, giờ đây tôn nghiêm của đại bộ phận người thái lại bị tổn
thương. Bác dù là người điềm tĩnh đến đâu cũng không khỏi tức giận.

Huyết nhân kia không ngừng hấp thu máu đặc, nhàn nhạt nói.

- Tổ tiên ngươi? Hừ đám hài cốt vô chi. Bọn chúng phải thấy hân hạnh

khi được ta ban phát cho khí tức để một lần nữa sống lại. không nghĩ tới
đám phế vật đó lại vô dụng như vậy, đến tổn thương các ngươi một chút
cũng không làm được. Chết là đáng, vạn kiếp bất phục là đáng. Haha

- Ngươi!!!

Bác Rửn uất hận đến nghẹn lời, phía bên kia Huyết Nhân lúc này đã hấp

thụ toàn bộ máu đặc đang từ từ đi đến phía đoàn người lại mở miệng nói.

- 600 năm hồn phách ta ở đây cùng chủ soái, tu luyện cùng người. nhờ có

hài cốt tổ tiên ngươi cho ta trú ngụ lại huyễn hóa khí tức tà linh giúp ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.