NGŨ ĐẠI THẦN THÚ - Trang 80

- Vi chuẩn bị đồ đạc xong hết chưa con, có còn quên gì không đấy ?.

Nhanh không nhỡ xe bây giờ .

Tiếng bà Tân mẹ của Vi từ phòng khách vọng vào.

Vi đang gom ít sách vỡ cho vào ba lô nghe thấy tiếng mẹ gọi thì nói vọng

ra.

- Mẹ đợi con một chút, con xuống ngay đây.

Một lát sau Vi đeo ba lô đi ra vẻ mặt vui vẻ cùng phấn khích. Vi vừa trải

qua kì thi vào đại học với số điểm khá cao, để giúp cô thoải mái hơn cho
năm học mới bố mẹ Vi cho cô về quê chơi với ông bà một thời gian. Bố mẹ
Vi rời quê xuống Bắc Ninh làm công nhân từ ngày Vi còn rất nhỏ. Nhận
thấy mảnh đất này cũng thuận lợi cho công việc làm ăn buôn bán nên bố
mẹ Vi sau gần trục năm tích góp cuối cùng cũng đủ tiền mua một mảnh đất,
xây được một ngôi nhà 2 tầng khang trang sạch sẽ . Mẹ Vi mở quán ăn còn
bố Vi thì vẫn theo cái nghề cơ khí từ trước tới giờ. Vi từ bé đã ở với ông bà
nội nên mỗi lần được về quê Vi vui lắm. Nhưng Vi vui bao nhiêu thì bố mẹ
cô lo lắng bấy nhiêu.

"Không sao đâu em. Con mình nó cũng lớn rồi. Khi đó nó còn nhỏ sự

việc sảy ra năm đó có lẽ nó cũng không nhớ đâu. Em đừng lo lắng quá. "

Ông Thanh quay sang phía bà Tân động viên. Tuy rằng trong lòng ông

lúc này cũng đang rất lo lắng.

Chả là năm Vi 6 tuổi cô đã suýt chết đuối ở con sông gần nhà. Cũng may

được một thầy pháp ở trong làng cứu sống. Thầy pháp ấy nói Vi bị ma chết
trôi dẫn xuống nước nó muốn kéo Vi xuống thay thế cho nó để nó có thể
lên bờ. Nhưng khi Vi tỉnh lại thì cứ một mực khẳng định là mình đi chơi
với mấy bạn mới, Vi còn bảo có mấy bạn mời cô về nhà chơi. Nghe con gái
nói như vậy. Bố mẹ Vi không khỏi lo lắng, cũng chính vì vậy mà trong
tháng đó bố mẹ Vi làm thủ tục chuyển trường cho cô xuống Bắc Ninh ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.