NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 498

Ba người lính ngự lâm đi đằng sau Giáo Chủ. Giáo Chủ lại kéo áo khoác

lên che mặt và cho ngựa đi thong thả, giữ cự ly chừng tám chín bước đằng
trước bốn người đồng hành. Chẳng mấy chốc họ đến chiếc quán trọ im lìm
và đơn độc, chắc chắn chủ quán đã biết mình đang chờ một vị khách danh
tiếng, do đó, đã tống khứ hết bọn quấy rối đi rồi.

Đến trước cửa quán mươi bước, Giáo Chủ ra hiệu cho viên tùy tùng của

mình và ba lính ngự lâm dừng ngựa. Một con ngựa yên cương sẵn sàng
buộc ở cửa chắn gió, Giáo Chủ gõ ba tiếng theo ám hiệu riêng.

Một người khoác áo choàng ra ngay và trao đổi nhanh vài câu với Giáo

Chủ, sau đó lại lên ngựa ra đi về hướng Surgères cùng hướng về Paris.

— Tiến lên, các ông - Giáo Chủ nói - các ông đã nói đúng sự thật, mấy

nhà quý tộc của ta ạ - Ông nói thêm với ba chàng lính ngự lâm - Cuộc chạm
trán giữa chúng ta tối nay có lợi hay không cho các ông, không phụ thuộc
vào ta, trong khi chờ đợi, hãy theo ta.

Giáo Chủ xuống ngựa. Ba chàng cùng xuống ngựa theo. Giáo Chủ ném

cương cho viên tùy tòng, ba chàng buộc ngựa mình vào cửa chắn gió. Chủ
quán đứng đón ở ngưỡng cửa, với hắn, Giáo Chủ chỉ là một viên sĩ quan
đến thăm một người đàn bà.

— Ông có một cái phòng nào đó ở tầng trệt mà các ông này có thể đợi ta

bên lò sưởi ấm không? - Giáo Chủ hỏi.

Chủ quán liền mở cửa một căn phòng lớn, trong phòng người ta vừa thay

chiếc lò sưởi tồi bằng một lò sưởi mới và rất tốt.

— Tôi có chiếc phòng này.
— Tốt lắm - Giáo Chủ nói - Vào đi, các vị và đợi ta, ta sẽ không lâu hơn

nửa giờ đâu.

Và trong khi ba chàng ngự lâm vào căn phòng ở tầng trệt đó, Giáo Chủ

chẳng cần hỏi han gì thêm nữa, lên thẳng cầu thang như một người không
cần phải chỉ đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.