NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 103

han.

Phượng Thế và thê tử vừa chạy tới đứng chung một chỗ, lo âu nhìn cửa

phòng đóng chặt. Nhất là mẫu thân của Phượng Lôi, vừa muốn đi vào xem
một chút, vừa sợ sẽ quấy rầy đại phu.

Thấy phụ mẫu hai người vội vã như vậy, Phượng Khả Nhi không khỏi

bĩu môi: đệ đệ này, vẫn luôn là thiên tài tranh giành tất cả thương yêu của
phụ mẫu. Lần này trúng độc, thật là hợp lòng người! Đại phu kia tốt nhất
không chữa khỏi cho hắn, để nàng được vui mừng thêm mấy ngày.

Đáng tiếc mọi việc không được như bản thân mong muốn. Không lâu

sau, cửa phòng vốn đang đóng chặt liền không tiếng động bị mở ra.

"Đại phu!" Phượng Thế khẩn trương đi đến: "Tình huống của Lôi nhi thế

nào rồi?"

Lắc mình tránh khỏi Phượng mẫu đang kích động muốn nắm bả vai

nàng, giọng nam trầm thấp vang lên một lần nữa: "Lệnh lang đã không còn
đáng ngại, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày, sẽ có chuyển biến tốt."

"Thật vậy sao? ! Đa tạ đại phu! Đa tạ đại phu!" Phượng mẫu vui mừng

phát khóc, lập tức chạy vào trong nhà xem xét tình hình của nhi tử. Không
bao lâu, bên trong đã truyền đến giọng nói vui mừng của nàng: "Lão gia!
Đại phu nói không sai, Lôi nhi nhìn đã tốt hơn nhiều rồi, trên mặt có huyết
sắc, toàn thân cũng không run rẩy nữa!"

Nghe vậy, Phượng Thế vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ: "Quả nhiên là thần

y, bàn tay thần diệu! Đa tạ ngài đã cứu tính mạng của nhi tử!"

"Phượng lão gia không cần khách khí, chỉ cần theo giao hẹn lúc trước,

trả thù lao cho ta là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.