NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 146

"Mọi người đều nhìn thấy, không lẽ còn có thể gạt bỏ."

Giống như viên đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, tạo nên những gợn sóng

nước xao động từ từ lan rộng. Đám đông vốn bị chấn động đến lặng câm,
chợt bùng nổ một trận reo hò. Rất nhanh, âm thanh hỗn loạn đã được thay
thế bằng tiếng reo hò có tiết tấu: "Phượng Vũ! Phượng Vũ! Phượng Vũ!"

Mọi người kích động kêu tên Phượng Vũ, giống như làm vậy là có thể

khắc ghi thời khắc này mãi mãi —— thời khắc chứng kiến một cường giả
xuất hiện! Sau này Tát Lan Tạp chắc hẳn sẽ có thêm một nhân vật truyền
kỳ, bọn họ có thể tận mắt thấy được thời khắc này, là vô cùng may mắn!

Thiếu nữ trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của mọi người, lại không vì

vậy mà lộ ra chút xúc động nào. Ánh mắt của nàng vẫn lạnh nhạt như cũ
giống như chưa từng có chuyện xảy ra, giống như nàng không phải tiêu
điểm chúc mừng của mọi người, chỉ là người tình cờ đi ngang qua.

Kinh ngạc sự trầm ổn của thiếu nữ không hề tương xứng với độ tuổi, Tề

Uy không khỏi đối với nàng có nhiều hơn ba phần hảo cảm, quan tâm hỏi:
"Phượng Vũ, có muốn xuống đài nghỉ ngơi một lát không?"

"Không, ta còn có lời muốn nói."

"Mời ——" Tề Uy cho là nàng muốn phát biểu cảm giác chiến thắng,

cánh tay liên tiếp thấp xuống ra hiệu, ý bảo khán giả yên lặng một chút.

Tiếng kêu gào của mọi người nhỏ dần, Phượng Vũ tiến lên trước hai

bước, vừa muốn nói chuyện, lại thấy một người bước nhanh lên đài, là
Phượng Thế.

"Tiểu Vũ, thúc thúc chúc mừng ngươi đạt được thắng lợi." Phượng Thế

cố gắng lộ ra một nụ cười thật tự nhiên nhìn về bên này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.