NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 457

chi thứ gì đó!"

Hắn đã quen phách lối, nói xong liền xông lên muốn đánh Cam Ma La,

không ngờ lại bị uy áp vô hình quanh thân Cam Ma La trấn áp, chẳng
những chưa tới gần được người hắn, ngược lại hung hăng té ngã trên đất,
khung xương toàn thân giống như là rời rạc, bò cũng bò không nổi.

So sánh với Lạc Tây Á vì địa vị của mình mà gấp đến độ giơ chân, thân

là người trong cuộc Lăng Tử Minh lại bình tĩnh hơn rất nhiều: "Ngươi lục
ra những nợ cũ này, có ý đồ gì?"

Thấy vẻ mặt bình tĩnh của Lăng Tử Minh, Cam Ma La kinh ngạc nói:

"Ngươi không phải hận nàng sao? Theo như ta điều tra, ngươi lại tương đối
thống hận nàng. Sau khi nàng đưa ngươi xuất cung, không bao lâu liền hối
hận. Năm đó ngươi bốn tuổi, nàng bắt đầu thường lặng lẽ đi thăm ngươi,
cũng lừa ngươi nói nàng là thân thích của ngươi. Tự cho là cô nhi như
ngươi tương đối cảm kích nàng. Nhưng năm ngươi mười bốn tuổi đó, lúc
ngươi nhắc tới thống hận mẫu thân đã vứt bỏ ngươi, nàng bị kích thích nên
sụp đổ khóc lớn, cuối cùng thừa nhận nàng chính là mẫu thân ngươi. Mà
ngươi lại không những không chịu tha thứ cho nàng, hơn nữa từ đó về sau,
đối với nàng có thể nói là hận tới cực điểm, lại bởi vì nàng dù sao cũng là
thân mẫu của ngươi, không có cách nào ra tay độc ác, cho nên liền lựa chọn
trốn tránh không gặp nàng."

Nói xong, hắn âm nhu cười một tiếng: "Những chuyện này —— ta

không có nói sai chứ? Điện, hạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.