NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 466

lui Phượng Vũ, chỉ mong có thể giữ được một cái mạng, ngày sau trở về
lấy lại danh dự.

So sánh với hắn lâm trận lùi bước, bởi vì hoàng hậu chết mà kích khởi sự

căm phẫn tràn đầy trong lòng Phượng Vũ, nhưng nàng cũng vô cùng anh
dũng.

Nhắc tới cũng kỳ lạ, vốn là tu vi của nàng xa xa không bằng Cam Ma La,

nhưng lúc song kiếm sắp đâm ra, phối hợp với khí thế một đi không trở lại
và ước muốn giết hết người trong thiên hạ phụ ta của nàng, vậy mà lại tự
nhiên sinh ra một loại lực lượng dời núi lấp biển, rung động khiến nàng thở
dài, suýt nữa làm Phượng Vũ không cầm giữ được. Thân kiếm vốn là đỏ
tươi như chu sa lại ngày càng sáng rọi chói mắt, làm cho người ta hoài nghi
nó có phải có sinh mệnh lực hay không.

Trên thực tế, Phượng Vũ nắm chặt song kiếm, xác thực cảm thấy trong

thân kiếm vốn là yên tĩnh, đột nhiên xuất hiện thêm một ý thức, chỉ dẫn
nàng chém ra một kiếm kinh thế.

Kiếm phong quét tới chỗ nào, cỏ cây xung quanh mấy trượng nhao nhao

tàn lụi, gạch đá cứng rắn cũng bị vỡ ra thành hai, trên đất đột nhiên xuất
hiện một khe rãnh thật sâu.

Cam Ma La thủ trong phong nhận lại càng bị ép tới chật vật không chịu

nổi, ngã xuống đất lăn một vòng mới hiểm hiểm tránh thoát kiếm phong.
Cho dù như thế, trường bào Tế Tư toàn thân hắn cũng bị kiếm phong bổ
thành hai mảnh vải rách dán trên người, có chút không cẩn thận quét qua.

Cam Ma La vốn sợ hãi Phượng Vũ đến từ Ma Vực, lập tức thấy xiêm y

bị chém rách, sắc mặt lại càng đại biến. Thậm chí quên mất trong chiếc
nhẫn trữ vật còn trường bào dự phòng, giống như muốn che giấu gì đó, liều
chết che hạ — thân lại, mặt đầy kinh hoảng vận khởi pháp thuật phong hệ
chạy thục mạng, không còn một chút phong độ của Tế Tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.