NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 73

Có tùy tùng chạy tới lấy lòng đỡ Phượng Lôi dậy, nhưng đổi lại là nhận

một cái tát từ hắn: "Đồ vô dụng! Lại có thể trơ mắt nhìn ta bị người khác
xúc phạm!"

Tên tùy tùng che mặt, cực kỳ oan ức, nhưng không dám nói ra, chỉ có thể

nói thầm trong lòng: nếu không phải là cái thiên tài như ngươi sợ bị người
ta chê cười, cũng không so xem ngươi với đối phương ai có tu vi cao hơn,
không thì sao lại bị người có thực lực cao hơn đánh bay?

Tức giận đẩy tùy tùng ra, Phượng Lôi xoa ngực vịn cây đứng lên, mặt ác

độc: "Tốt! Ngươi đủ độc ác, ngoan độc! Vốn ta còn có ý định nuôi ngươi
thêm hai năm rồi thu làm thiếp, hiện tại ta quyết định thưởng ngươi cho tên
ăn xin trong thành làm phu thê!"

Nghe lời hắn nói, dù là tùy tùng Phượng gia, cũng thấy thật mất mặt: lời

nói không có phẩm chất như vậy, đường đường là một thiếu chủ như ngươi
lại có thể nói ra miệng?

Tuy nói Tát Lan Tạp là nơi đề cao thực lực, nhưng rất nhiều Linh Sĩ có

tính cáh riêng biệt, thông thường những người có thực lực cao và tác phong
nhanh nhẹn luôn được đánh giá tương đối cao. Thậm chí còn có câu nói
người tuy thua trận nhưng lại không thua, là vì có những người dù có thua
vẫn giữ đuộc thái dộ bình thả, khiến mọi người đối với bọn họ vẫn có sự
tôn trọng nhất định.

Giống như Phượng Lôi nói ra những lời vô lễ như vậy, bị đánh bay,

giống như người đàn bà chanh chua có hành vi vô lại quá đáng, là người bị
coi thường nhất.

Tùy tùng Phượng gia còn lo ngại tiền lương của họ do Phượng gia trả

nên không dám nhiều lời, nhưng người Lâm gia lại không phải lo lắng điều
này. Tiếng cười lạnh, từ trong nhóm người Lâm Tần Kiệt đồng loạt truyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.