NGỤ NGÔN THỜI HIỆN ĐẠI - CẨM NANG XỬ THẾ - Trang 23

Người đàn ông mỉm cười thật dễ mến, xoa đầu cô bé và trả lời: “Chó sói

có thể ngửi thấy mùi giỏ thức ăn này, cô bé ạ. Tại sao không để cho tôi
trông chừng. Tôi sẽ gửi nó đến nhà bà của cô bé khi tôi xong việc của
mình”.

Cô bé đồng ý ngay và chạy vội xuống đường với niềm tin rằng có một

người nào đó đang bảo vệ mình. Khi cô bé đến nhà bà, cửa nhà đã mở. Cô
bé phát hiện một hình dáng đầy lông lá qua cửa sổ nhà bếp, nên nghĩ rằng:
“Bà không thể mang nhiều lông lá như thế được”. Đó chính là chó sói.

Trong đầu cô bé hiện ra cảnh tượng chó sói đang nuốt trôi bà thân yêu

của mình với ly nước cam vắt. Cô bé giận dữ đến nỗi quên tất cả sợ hãi,
bước qua cửa để đương đầu với kẻ thù.

Cũng vào lúc đó, bên ngoài, bà của cô đi nhanh đến cửa, lo lắng hỏi: “Có

chuyện gì thế, cháu yêu?”.

Cô bé bối rối nhưng đã bớt đi phần nào sự căng thẳng: “Ồ, bà ơi, bà vẫn

an toàn. Vậy mà cháu nghĩ con chó sói đó đã ăn thịt bà rồi!”.

Lúc này chó sói chậm rãi bước đến chào hai bà cháu và nói với giọng

giễu cợt: “À, bà Marcella nói rằng bà ấy muốn có tôi cho bữa ăn chiều. Có
lẽ tôi là người nên lo lắng”.

Cả ba cười to và nói chuyện với nhau hàng giờ. Cô bé được biết rằng chó

sói và bà Marcella đều là những người bạn thân quen. Cô bé nói rằng: “Bà
biết không, bà đã mang đến cho cháu hai món quà giá trị rất lớn. Đầu tiên
là cái áo choàng trùm đầu lạ kỳ này. Nhưng điều thứ hai còn giá trị hơn. Bà
đã dạy cháu đừng vội xét đoán người khác chỉ dựa vào hình dáng bên ngoài
hay khuôn mẫu của cá nhân mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.