NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 311

Nàng xoay người, đem y rời khỏi địa lao.

Sau khi Trường Ý tách đuôi thành chân, đây có lẽ lần đầu tiên y dùng

chân mình đi một đoạn đường dài, y đi không được nhanh, Kỷ Vân Hòa
cũng chầm chậm đi bên cạnh.

Đến sơn môn ngự yêu cốc, bọn lính triều đình phái đến đã đợi đến

buồn bực.

Tướng quân mặc giáp sắt đang ngồi trên lưng ngựa, đeo mặt nạ sắt,

không ngừng kéo dây cương, đi lại trước cửa ngự yêu cốc, nhìn thấy Kỷ
Vân Hòa đem Trường Ý đến. Hắn nói: “Hí yêu tiện nô, thật là tiêu dao, đã
biết là đến giờ đưa người cá đi, nên đáng tội gì?”

Lâm Hạo Thanh đưa Kỷ Vân Hòa đến, nghe xong, hắn cau mày.

Trong triều đình luôn xem ngự yêu sư bên ngoài đại quốc sư phủ

không ra gì, đến cả các đại quan quý nhân đưa yêu quái đến cũng xem nhẹ
tên họ, gọi hí yêu nô, nói bọn họ là yêu quái diễn trò, hệt như nô lệ để
những kẻ đó mua vui.

Lời nói này rất chướng tai, Lâm Hạo Thanh muốn mở miệng, Kỷ Vân

Hòa đã cười ra tiếng trước: “Thời gian hẹn là một nén hương, tướng quân
nếu như gấp gáp, tâm tính bất nhẫn, sau này ở trên trận chiến e là sẽ chịu
tổn thất lớn a.”

Thiết giáp tướng quân nghe thế, giận dữ, tuốt trường kiếm bên hông

ra, giật cương ngựa đạp đến trước mặt Kỷ Vân Hòa, tay cầm kiếm chém
xuống.

Lưỡi kiếm cách đỉnh đầu của Kỷ Vân Hòa ba tấc, cả thân kiếm như bị

một sức mạnh vô hình chắn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.