NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 546

lau chân, "Những năm nay, trong chiến tranh với cõi Bắc, ngoại trừ đệ tử
phủ quốc sư, những vùng đất ngự yêu các ngươi, ngoài mặt xem như là
giúp triều đình, nhưng thực tế......thực tế thế nào, trong lòng ngươi tất rõ."

Lâm Hạo Thanh khẽ nhíu mày, lập tức một chân quỳ xuống: "Công

chúa......"

Thuận Đức công chúa khoát tay: "Bỏ đi, hôm nay ngươi không cần

nói với ta những lời này. Ta lệnh ngươi đến đây cũng không phải để nghe
những thứ này." Nàng ta tiếp "Cõi bắc trở thành tâm bệnh nhiều năm của
triều đình, mấy vùng đất ngự yêu, không toàn lực chống lại phản tặc, vốn là
sai lầm, ta vốn muốn đem độc Hàn Sương kia bỏ vào núi sông giang
hà......"

Sau rèm trúc, dưới tấm sa che mặt, khóe môi nàng ta mang theo ý

cười, ánh mắt lại như rắn độc.

Bàn tay trong tay áo Lâm Hạo Thanh khẽ cuộn chặt thành quyền.

"Độc Hàn Sương, ngươi cũng biết rồi, vô hại với người, vô hại với

yêu, chỉ có thể giết chết kẻ có song mạch."

Lâm Hạo Thanh ngẩng đầu, nhìn nàng ta: "Công chúa, bản thân người

cũng là kẻ có song mạch, tất cả người trong phủ quốc sư đều có song
mạch......"

"Hoàng thành cung thành, con sông Kinh Sư bảo hộ, còn không bảo

vệ được ta và phủ quốc sư sao? Nhưng những ngự yêu sư khác nhiều như
vậy, ta không mong giết tận, chỉ muốn giết một người, là một......"

Ánh mắt Lâm Hạo Thanh khẽ lạnh: "Công chúa......"

"Aiz, không vội. Đây vốn dĩ là cách nghĩ của ta, ta gọi ngươi đến, thực

tế là muốn thưởng cho ngươi." Nàng ta tiếp "Những năm nay ngươi làm rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.