NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 663

"Cõng cái rắm! Xà yêu này cũng tự trốn rồi! Còn đem chìa khóa treo ở

chỗ kia! Ngươi lấy được chắc? Ngươi lấy được chắc? Mẹ nó! Ta đã nói lũ
yêu quái này không đáng tin cậy! Đều lợi dụng đại gia ta!"

Đối diện với Lô Cẩn Viêm giận đến nhảy đùng đùng, A Kỷ cũng

không giận, chỉ nhàn nhạt xoa xoa đôi tai bị làm ồn ào, nói: "Hắn sẽ quay
lại." Giọng A Kỷ tuy không lớn nhưng truyền rõ đến tai Lô Cẩn Viêm đang
khó chịu. Nàng xoay đầu nhìn hắn, dung mạo trầm tĩnh, "Đi gọi Cơ Trữ
dậy."

Lô Cẩn Viêm ngẩn người, chỉ cảm thấy lửa giận bạo phát của mình

trước mặt sự bình tĩnh của A Kỷ lộ rõ sự ấu trĩ cùng vô dụng.

Hắn gãi gãi đầu, nghe lời đi về phía sau, vỗ vỗ mặt Cơ Trữ: "Tiểu tử?

Tiểu tử thúi! Sắp mất mạng rồi ngươi còn không dậy!?"

Đôi mắt đang nhắm của Cơ Trữ khẽ động, muốn mở mắt lên, vừa vặn,

ngoài ngục lại truyền đến tiếng "xột xoạt", là tiếng đuôi của xà yêu chạy
trốn ma sát trên mặt đất, mà âm thanh này so với lúc hắn rời đi lộ ra vẻ vội
vàng hơn nhiều.

Chẳng một lúc sau, xà yêu này liền vội vã chạy về. Lô Cẩn Viêm kéo

Cơ Trữ đã tỉnh dậy, quay đầu nhìn xà yêu hoang mang rút về.

"Hắc hắc, vẫn là ngươi nói chuẩn." Lô Cẩn Viêm cười, nhìn xà yêu

ngoài ngục, "Ngươi chạy đi? Sao ngươi không chạy?"

A Kỷ cũng khoanh tay nhìn xà yêu, nhưng nhìn thấy hắn ngoan ngoãn

lấy chìa khóa treo ở đối diện lồng ngục xuống, run rẩy mở cửa ngục bên A
Kỷ ra: "Mau mau mau, có rất nhiều người!"

Lô Cẩn Viêm đỡ Cơ Trữ vẫn có chút choáng ra khỏi ngục, vừa ra khỏi

cửa ngục, góc rẽ phía trước địa lao truyền đến tiếng bước chân vội vàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.