NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 697

A Kỷ không để ý biểu tình của hắn, há miệng ăn thức ăn, sau khi cáo

biệt Lô Cẩn Viêm liền đưa Cơ Trữ đi về hướng cổng thành cõi Bắc.

Hai người vẫn chưa đến cổng thành, A Kỷ liền bắt đầu phát hiện sau

lưng có người đi theo bọn họ, không giống như kiểu theo dõi lén lén lút lút,
nàng vừa quay đầu lại liền trông thấy hai người mặc áo đen đeo theo đao
bên hông đứng sau lưng bọn họ, nàng tiếp tục đi về phía trước, vừa quay
đầu hai người kia vẫn đi sau bọn họ, không có nửa điểm trốn tránh, đứng
sau bọn họ, chăm chú nhìn họ, không chút giấu giếm.

Nghĩ ra cũng phải thôi, đây là địa bàn của người cá, y muốn làm gì

cũng được cả, y sai người đến đi theo bọn họ, trong thành này e rằng không
ai ngăn cản được.

Trong lòng nàng buồn bực đến hoảng loạn, nhưng vẫn ôm theo tâm lý

cầu may đi đến cổng thành, kết quả vừa đi đến đó, bước chân vừa đặt đến
bên cổng, hai người áo đen kia liền từ đằng sau đi lên, chắn lấy trước mặt
hai người.

"Nhị vị, hiện tại các ngươi vẫn chưa thể rời khỏi cõi Bắc."

Cơ Trữ có chút hoang mang: "Nhưng......Nhưng người cá......à

không......tôn chủ các ngươi đã nói thả bọn ta rồi mà."

Không đợi hai người kia đáp lại, A Kỷ trực tiếp chen vào: "Không giết

chúng ta cũng không nói là thả chúng ta đi."

Hai người nọ đáp: "Chính là như thế."

Trong lòng Cơ Trữ khẩn trương, A Kỷ vỗ vỗ vai hắn tỏ ý an ủi, sau đó

liếc mắt nhìn hai người kia một cái, "Được, bọn ta không đi, sẽ ở lại cõi
Bắc." Vừa dứt lời, nàng bình tĩnh xoay người rời đi, lúc này, bên cạnh bỗng
có một chiếc xe gỗ chở rơm khô lướt ngang qua, nàng nhanh như chớp hất
rơm khô kia lên, đống rơm rạ lập tức tung lên đầy trời, loạn mắt người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.