NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 836

quốc sư để đày đọa, hình như cũng từng chắc nịch nói với ta những lời này,
nói bổn cung không bắt nổi ngươi......"

Trường Ý nghe xong, trong lòng khẽ sửng sốt, năm ấy......

Năm ấy nàng nói những lời này ư?

".....Nhưng ngươi thấy rồi đó." Thuận Đức tiếp tục nói "Cách lúc ấy

nhiều năm thế này, luân luân chuyển chuyển, bổn cung không phải vẫn bắt
được ngươi sao? Hơn nữa, bổn cung còn chắc chắn Kỷ Vân Hòa kia, biết rõ
đây là long đàm hổ huyệt cũng nhất định sẽ đến đây cứu ngươi."

Gương mặt của nàng ta dần tiến lại gần lồng giam, nhìn Trường Ý:

"Năm ấy, ả ta còn nguyện chết chịu tội, vì việc cố tình đẩy ngươi

xuống vực sâu, thả ngươi đi. Hơn nữa sau đó còn một mình liều mạng giúp
ngươi chắn lấy truy binh sau lưng......"

Lời của Thuận Đức dường như từng câu từng chữ chậm rãi rơi vào

trong tai Trường Ý, mỗi một chữ phun ra từ miệng nàng ta càng khiến đôi
mắt y càng thêm một phần kinh dị. Chờ nàng ta nói xong, thời điểm câu nói
này rơi vào trong não Trường Ý, dường như trong khoảnh khắc ấy, từng
câu từng chữ đều trở nên nóng bỏng, thiêu đốt cõi lòng y, lại hệt như một
bàn tay to, siết chặt tâm can y.

"......Ngươi nói cái gì?"

"Ồ?" Thuận Đức cười lên "Kỷ Vân Hòa đó, cư nhiên không nói với

ngươi về chuyện này ư?"

Thuận Đức nhìn thần sắc của Trường Ý liền hiểu ra, lập tức cười ha

hả, dường như cười đến đau bụng "Đừng nói là khi ngươi giam ả trong cõi
Bắc, ả ta cư nhiên một câu cũng không để lộ với ngươi chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.