NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 889

Trong lòng Kỷ Vân Hòa cảm khái, bàn tay rủ xuống của Khống Minh

bên cạnh nàng bỗng siết chặt thành quyền.

Khống Minh khẽ cắn chặt răng, thần sắc trên mặt khó coi chưa từng

thấy, hắn không nói lời nào liền xoay người rời đi, lúc ra cửa hình như đụng
phải người từ bên ngoài tiến vào, Lạc Cẩm Tang kinh hô: "Con lừa trọc
ngươi đi đâu vậy?......Con lừa trọc? Chờ ta với......" Nghe thấy giọng Lạc
Cẩm Tang hình như đang đuổi theo Khống Minh.

Kỷ Vân Hòa nhíu chặt mày, đột nhiên cảm thấy tay mình bị Trường Ý

nắm chặt, nàng quay đầu nhìn Trường Ý, nhìn thấy đôi mắt hệt như biển cả
của y, dung hòa tất cả bất an cùng hỗn loạn của nàng, nàng nắm lấy tay y,
trong lòng tự nhắc mình, chuyện bây giờ, bất luận hoang mang, đau khổ thế
nào, cuối cùng cũng không cần nàng một mình chống đỡ nữa rồi.

Thế là, cảm xúc vẫn luôn hỗn loạn của nàng, bấy giờ mới được lắng

xuống, sau khi điều chỉnh tốt cảm xúc, lần nữa nhìn Lâm Hạo Thanh:

"Ta nhớ ngươi trước đây từng nói với ta, Thuận Đức lấy thanh loan

làm tế phẩm, phá vỡ thuật pháp trong thuốc. Nhưng thuật pháp này, có thể
vẫn còn ở trong người Thuận Đức không? Dù không thể giết nàng ta, thì có
thể làm bị thương nàng ta cũng được."

"Hoặc là trì hoãn nàng ta lên Bắc." Trường Ý nói, "Cõi Bắc phải thu

nhận dân tị nạn, cần có thời gian."

Vừa nghe xong câu này, Lâm Hạo Thanh thoáng nhíu mày: "Chuyện

của cõi Bắc, vốn là ta không nên xen vào, nhưng thứ cho ta nói thẳng, ta
thông báo chuyện này cho các ngươi trước không phải để các ngươi tiếp
nhận dân tị nạn."

Hắn tiếp, "Sức mạnh của Thuận Đức đang rối loạn, nay đang trì hoãn

ở Kinh Sư, e rằng là vì muốn dung hợp tốt sức mạnh trong người, chờ đến
khi sức mạnh hợp nhất, nàng ta sẽ giết lên cõi Bắc, đó chẳng qua là chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.