NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 948

nhiên không đòi sống đòi chết, không ầm ĩ khóc to, thậm chí chưa từng vì y
mà phát điên.

Nàng vẫn bình tĩnh ôm Trường Ý từ ngoài cửa, đặt lên giường, vẫn

bước ra khỏi điện, dặn dò người khác an bài hậu sự của y, bây giờ thậm chí
vẫn ngự gió rời đi, đi đến biên giới, tiếp tục "nhiệm vụ" của mình.

Tất thảy đều phát sinh trong ngày sau tân hôn của nàng.

Đại để nàng là một kẻ tâm tính bạc bẽo thật. Kỷ Vân Hòa nghĩ, bằng

không, tại sao nàng không làm ra những chuyện kia, mà vẫn lý trí làm việc
như thế......

Nàng chấp nhận mọi chuyện, chấp nhận việc Trường Ý nhắm mắt xuôi

tay, chấp nhận cáo biệt và rời đi.

Sau đó một mình sống tiếp.

Đi đến biên giới, mọi người đều giống như trước, những công việc

khác đều đã chuẩn bị xong. Nhưng không ai hỏi thăm vì sao hôm nay nàng
lại đến trễ. Mọi người đều cười vui vẻ, nhiệt tình với nàng.

Một cô nương giúp nàng trang điểm hôm qua bước đến, mang theo

chút tò mò, cười duyên hỏi nàng: "Đêm qua thế nào rồi? Chúng tôi ở biên
giới đều nhìn thấy đèn khổng minh bay cao trong thành cõi Bắc."

Kỷ Vân Hòa nhìn gương mặt cười tủm tỉm của nàng ta, cố gắng nuốt

hết tất cả cảm xúc trong lòng xuống, cười với cô nương trước mặt: "Đúng
vậy, rất đẹp." Nàng hoàn toàn không nhắc đến chuyện sáng nay, không kể
khổ, không khóc òa, chỉ cười nhạt bảo:

"Đêm qua là một đêm vô cùng tươi đẹp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.