NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 974

Ba người ở trên núi thăm dò vị trí của dung nham. Cách miệng núi lửa

chứa dung nham sôi sùng sục kia kia tầm mười trượng, bọn họ liền cảm
thấy vô cùng oi bức, da thịt cơ hồ bị thiêu đến bị thương. Trên đỉnh núi
tuyết tuyết đọng quanh năm không tan, nhưng trên miệng núi lửa này, toàn
bộ đều là nham thạch bị nung đến khô nút, đừng nói là tụ tuyết, đến cả cây
cỏ cũng không thấy đâu.

Khống Minh và Lâm Hạo Thanh không chịu nổi khí nóng, bị ép

ngừng cách mười trượng, Kỷ Vân Hòa dùng lửa hồ hộ thân, nàng nói với
hai người họ: "Ta đi vào miệng núi lửa thăm dò đã, xem thử địa hình."

Hai người không hề hoài nghi, đứng yên tại chỗ lẳng lặng chờ nàng.

Thân ảnh Kỷ Vân Hòa dần dần biến mất trong sương khói dày đặc.

Nàng đi đến bên cạnh dung nham Điện Hỏa, khí nóng thiêu đốt khiến

nàng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhưng mỗi khi nàng nghĩ đến cơ thể sắp bị ngọn lửa này nung chảy,

trong lòng nàng lại có một luồng ý lạnh bảo vệ tim mạch. Cảm giác này có
chút quen thuộc với Kỷ Vân Hòa, ban đầu, nàng bị dung nham Điện Hỏa
làm bị thương, Trường Ý đưa nàng đến biển băng chữa trị, lúc nuốt hải linh
chi, chính là cảm giác này.

Nàng khẽ xoa lồng ngực.

Nàng vẫn nhớ, trước đó, lúc ở trong biển băng, khi Thuận Đức bắt

Trường Ý về kinh thành, nàng nuốt một hải linh chi, sau đó kiên quyết rời
khỏi biển băng. Sau đó, hải linh chi đối với cơ thể nàng cũng không có ảnh
hưởng gì, nàng cơ hồ đã quên đi chuyện này, mà lúc này, hải linh chi vẫn
đang bảo vệ nàng ư......

Kỷ Vân Hòa phì cười, cả đời này của nàng, thật sự được biển cả bảo

vệ không ít nhỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.